Bóng trăng lệch khuyết bờ vai

chạy theo bảng chỉ đường
về nhà em mạn bắc
nơi em ở cách phố phường xa lắc
một khu rừng rợp bóng cả lối đi
chỗ của em, chẳng mấy thuở mấy khi
vắng hoa lá, thiếu chim muông ríu rít

chiều hơi sương mờ mịt
có ngàn thông reo vui
sánh vai nhau từng bước nhỏ rong chơi
dừng bên suối vẫy đàn nai ngơ ngác
tôi đứng lại nhìn bước chân đài các
mái tóc huyền óng ả ngập bờ vai

thương con nắng cuối ngày
như lụa vàng, heo hắt
cuối chân mây bóng ngày vừa chợt tắt
tay trong tay lưu luyến phút quay về
tự đáy lòng choáng ngập nỗi đam mê
và hương sắc đã làm tôi chao đảo

em thầm thì khẽ bảo
gió se lạnh làn da
tôi hôn em với tất cả thiết tha
lời run rẫy trong làn hơi đứt quảng
không biết bao lâu chỗ ngồi chợt sáng
khi vầng trăng lơ lửng vượt lên đồi

em ơi đã khuya rồi
giã từ bờ suối mộng
ngước lên cao nhìn trăng sao lồng lộng
đêm mênh mang, đêm rạo rực vô bờ
ôm chặt em vẫn cứ tưởng như mơ
nghe sóng vỗ trong biển tình dào dạt

gió rì rào, xao xác
lòng tràn ngập niềm vui
sáng tinh mơ em đã nhoẻn môi cười
ngày chưa đến mà ánh hồng rạng rỡ
nằm bên em nhưng lòng tôi đã nhớ
đến một ngày khi tôi phải xa em

ước chi đêm dài thêm
cho tháng ngày dừng lại
để nghe gió vờn hoa hát lời ân ái
cho mây ngàn dừng lại giữa đồi trăng
cho chú cuội nôn nao nói với chị hằng
lời tình tự dấu trong hồn se thắt

em bắt tôi nhắm mắt
với chăn quấn lên vai
dấu nụ cười trẻ con sau mớ tóc dài
kéo màn cửa cho nắng xuân tràn lên gối
một chú sóc trên đầu cành chới với
phóng lên cao khiến chim chóc giật mình

kìa giọt nắng lung linh
xuyên qua vuông cửa sổ
đến rồi đi cũng chỉ là duyên số
cũng một đời dài ngắn chỉ thế thôi
tôi yêu em, yêu chất ngất em ơi
như trời rộng bên ngoài khung cửa sổ


Khúc biệt ly

Đêm rớt xuống thật nhanh
Xua oi nồng nắng hạ
Tiếng chim hót líu lo trên cành lá
Nghe rộn ràng, náođộng khoảng trời riêng
Tôi bắt võng nằm nhàn hạ trước hiên
Ngâm khe khẽ bài thơ tình mới viết

Tôi chạnh lòng nuối tiếc
Ngày mai phải xa em
Mấy ngày qua cuộc sống quá êm đềm
Như trong mộng, như một đôi chồng vợ
Biết xa em sẽ vô vàn thương nhớ
Sẽ vô cùng đau đớn biết không em

Từng hạt sương đêm
Đậu trên mái tóc
Trăng hăm mốt, phía trời xa đã mọc
Ánh trăng vàng ngầu đục bởi sương pha
Tôi và em chìm trong cõi bao la
Lời không tỏ, đôi tim cùng thổn thức

Bỗng nhiên em dừng bước
Xoay lại ngước nhìn tôi
Dư lệ buồn còn đẫm ướt mắt môi
Cũng gắng gượng nở nụ cười đằm thắm
“dấu yêu ơi, em yêu anh say đắm
đến bao giờ anh về lại bên em

Bầu trời đầy sao đêm
Chìm sâu trong đáy mắt
“nghe em hỏi ruột gan anh se thắt
Một ngày xa em dài lắm em ơi
Anh sẽ về khi lá chớm thu rơi
Và ở lại cùng em xây vườn mộng”

Bờ vai em rung động
Lệ thấm ướt vai tôi
Nửa vầng trăng đã vượtkhỏi đỉnh đồi
Đêm rất ngắn, dìu nhauvề tổ ấm
Em thong thả bên tôitừng bước chậm
Dưới hàng thôngnghiêng bóng hát lời ru

Đêm cuối cùng khó ngủ
Khi nghĩ đến ngày mai
Em rúc đầu ngoan ngoãngối trên vai
Lời thủ thỉ nghe giọtbuồn rơi xuống
Tiếng dế tàn đêm nghesao gắng gượng
Dội vào hồn tỳ vết cảnh chia ly


Tiếng gọi tình yêu

Tôi chợt tương tư
Người em mạn Bắc
Không gặp em, tháng ngày dài dằng dặc
Đất trời buồn, hoa lá cũng bâng khuâng
Mặc dù bây giờ đang giữa mùa xuân
Mà cảnh vật như mùa đông chậm lại

Lòng buồn tê tái
Đêm xuống ngày lên
Cứ nhớ hoài từng hình ảnh thân quen
Từng mảnh vụn của tâm hồn trinh bạch
Tôi thương em nơi phương trời xa cách
Lạnh lối mòn, đơn độc bóng trăng suông

Ai về Sông Tương (*)
Cho tôi nhắn gửi
Người yêu nhỏ với tháng ngày mong đợi
Tôi sẽ về khi gió chở mùa sang
Tôi sẽ về với nghìn nỗi hân hoan
Và ở lại giữ vườn hoa hạnh phúc

Đêm dài thao thức
Chờ đợi mùa sang
Đêm xôn xao lóng lánh ánh trăng vàng
Nghe tiếng dế lẻ loi thêm quạnh quẽ
Mùi hương tóc thoáng qua hồn rất nhẹ
Rất ngọt ngào như tiếng gọi tình yêu


Trở về

Theo tiếng gọi, tôi trở về mạn bắc
Gió giao mùa vi vút cánh rừng phong
Nghĩ tới một người tháng đợi ngày mong
Lòng náo nức tăng nhanh từng cây số
Tôi hình dung dáng thon gầy trước ngõ
Luống cúc vàng hoa đã ngập lối đi
Tôi trở về mang theo khối tình si
Sẽ chôn chặt bên bờ suối mộng

Chậm bước ra rừng phong
Một buổi chiều cuối Hạ Vẳng nghe tiếng thì thầm của lá
Khi bầy chim trốn nắng vút lên cao
Lòng tôi đang mở hội... nôn nao
Khi thấy dáng em buồn bên bờ suối

Quay nhìn tôi trân trối
Giọt nước mắt lăn dài
Em ơi em anh đã về đây
Mang nỗi nhớ đặt lên bờ môi mọng
Em nhỏ bé trong vòng tay mở rộng
Nghe nhịp tim rộn rã đập liên hồi

Em chưa nói một lời
Ôm ghì tôi không thả
Thông vi vút thay cung đàn cuối Hạ
Con nắng chiều cũng đã vội quay lưng
Em ngước lên, vài giọt đọng rưng rưng
Tôi cúi xuống uống khô từng ngấn lệ

Hơi ấm từ thân thể
Giao hòa với thiên nhiên
Tôi và em như một cặp thần tiên
Nằm bên suối hát bài ca tình tự
Ai cũng biết bài ca tình rất cũ
Mà âm vang vẫn xao xuyến, ngọt ngào

Bầu trời muôn vì sao
Sóng tình như tràn vỡ
Tôi hỏi em mình bao nhiêu ơn nợ
Mà lúc nào cũng nhớ nghĩ đến nhau
Tình càng sâu thì chia cách càng đau
Và năm tháng có bao giờ đứng đợi

Dường như sương đang rơi
Nghe làn da se lạnh
Dịu dàng hôn lên đôi mắt hạnh
Áp buồng tim trên lồng ngực phập phồng
Em mỉm cười, nhắm mắt chờ mong
Miệng hoa hé, thì thầm lời ân ái

Bỗng quên đi hiện tại
Quên luôn cả tương lai
Em đắm chìm trong hạnh phúc cuồng quay
Tôi ngây ngất giữa khung sầu sắc nhớ
Chắc tiền kiếp đã một đời ơn nợ
Thì em ơi thuyền cặp bến đây rồi

Em xúc động, bồi hồi
Tim vui như mở hội
Bỗng nhí nhảnh cắn vai tôi rất vội
Khúc khích cười hất lọn tóc đầy hương
Dụi đầu vào lòng ngực rất dễ thương
Trong mê đắm nghe thời gian ngừng lại


(*) Lấy ý từ bài hát "Ai về Sông Thương", nhạc và lời Thông Đạt.