Có một dải nước, mỗi bên một thành phố—
một trong hai hoàn toàn tối, nơi kẻ thù sống.
Đèn đang sáng trong thành phố kia.
Bờ sáng thôi miên bờ tối.

Tôi bơi ra trong một cơn mê
trên mặt nước đen lấp lánh.
Một tiếng kèn tu ba đều đặn dâng lên.
Giọng một người bạn: “Xách cái mả anh lên rồi đi đi.”

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé