Các vị có nhìn thấy người nghệ sĩ bươn chải trên đồng
Mùa thu ấy, mùa thu cuối cùng thế kỷ
Các ngôi làng dật dờ như những con chuột trên đường
Hình như đang có điều gì đó sắp xảy đến

Hoạ sĩ ý tưởng ngồi ở cánh đồng
Nhìn thấy đàn bà hoang trên những ngọn đồi xa
Qua đám sương mù của tâm hồn
Khiến chúng đang lang bạt
Qua những cánh rừng

Cái thời khắc muộn mằn khi chúng ta nhìn thấy
Ngôi nhà đơn độc trôi vật vờ trên biển
Làm cho chúng ta chợt nhớ tới tiếng kêu
Của người nghệ sĩ bị ném lên giàn lửa...


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)