Hồn tôi hướng tới vầng trán em, ôi em gái dịu dàng
Nơi đang mơ một mùa thu rải những vết hoe vàng
Và hướng tới vùng trời lang thang của đôi mắt em huyền diệu
Vươn tới không trung, cũng như trong khu vườn rầu rĩ
Vươn lên, chung thủy, một tia nước trắng rì rào
Tới không trung nao nức của tháng Mười xanh xao tinh khiết
Đang soi mình trong bồn lớn nỗi ưu tư khôn xiết
Và bỏ lại, trên nước đọng nơi sắc vàng hung hấp hối
Đám lá bay lang thang theo gió xói thành luồng
Kéo lê thê một tia nằng mặt trời vàng.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)