Thơ » Nga » Sergei Mikhalkov » Thơ thiếu nhi
В одном переулке
Стояли дома.
В одном из домов
Жил упрямый Фома.
Ни дома, ни в школе,
Нигде, никому —
Не верил
Упрямый Фома
Ничему.
На улицах слякоть,
И дождик,
И град.
«Наденьте калоши», -
Ему говорят.
«Неправда, -
Не верит Фома, -
Это ложь…»
И прямо по лужам
Идет без калош.
Мороз.
Надевают ребята коньки.
Прохожие подняли воротники.
Фоме говорят:
«Наступила зима».
В трусах
На прогулку выходит Фома.
Идет в зоопарке
С экскурсией он.
«Смотрите, — ему говорят, -
Это слон».
И снова не верит Фома:
«Это ложь.
Совсем этот слон
На слона не похож».
Однажды
Приснился упрямому сон,
Как будто шагает по Африке он.
С небес
Африканское солнце печет,
Река под названием Конго
Течет.
Подходит к реке
Пионерский отряд.
Ребята Фоме
У реки говорят:
«Купаться нельзя:
Аллигаторов тьма».
«Неправда», -
Друзьям отвечает Фома.
Трусы и рубашка
Лежат на песке.
Упрямец плывет
По опасной реке.
Близка
Аллигатора хищная
Пасть.
«Спасайся, несчастный,
Ты можешь пропасть!»
Но слышен ребятам
Знакомый ответ:
«Прошу не учить,
Мне одиннадцать лет!»
Уже крокодил
У Фомы за спиной,
Уже крокодил
Поперхнулся Фомой;
Из пасти у зверя
Торчит голова.
До берега
Ветер доносит слова:
«Непра…
Я не ве…»
Аллигатор вздохнул
И, сытый,
В зеленую воду нырнул.
Трусы и рубашка
Лежат на песке.
Никто не плывет
По опасной реке.
Проснулся Фома,
Ничего не поймет,
Трусы и рубашку
Со стула берет.
Фома удивлен,
Фома возмущен:
«Неправда, товарищи,
Это не сон!»
Ребята,
Найдите такого Фому
И эти стихи
Прочитайте ему.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/03/2008 19:33
Ở phố nọ
Có nhiều nhà yên tĩnh
Và có nhà
Của Phô-ma bướng bỉnh
Cả ở nhà, cả ở trường
Khắp nơi
Cậu Phô-ma
Không tin gì
Trên đời
Ngoài đường phố
Trời đang mưa
Ướt sũng
Người ta bảo Phô-ma:
- Cần đi ủng!
- Không, không mưa! -
Phô-ma nói, -
Chẳng hề gì!...
Rồi chân giầy cứ vũng nước
Mà đi
Đã mùa đông
Mùa trượt băng, trượt tuyết
Khách đi đường phải run lên vì rét
- Đã mùa đông! - người ta bảo Phô-ma
Thế mà cậu
Mặc may ô
Ra khỏi nhà
Có một lần
Tham quan vườn bách thú
Người ta bảo: - Xem voi kìa
Nó ngủ!
Cậu không tin, và đáp lại:
- Sai rồi!
Con voi này không hề giống con voi!
Một đêm nọ
Cậu nằm mơ như thể
Cậu đang đi
Ở Châu Phi
Vắng vẻ
Và mặt trời nhiệt đới
Chiếu trên cao
Sông Công-gô đang cuộn chảy
Ào ào
Có một tốp thiếu niên
Lúc ấy
Đang đi tới bờ sông
Thấy vậy,
Bảo Phô-ma:
- Có cá sấu
Giữa dòng
Nhưng cậu chàng đáp lại:
- Không! Không!
Quần đùi và sơ mi
Vứt trên cát nóng
Phô-ma bơi thong dong
Giữa dòng sông rộng
Bỗng một con cá sấu
Nhô đầu
- Lên bờ mau, Phô-ma
- Mau! Mau!
Nhưng người ta
Chỉ nghe lúc ấy:
- Tôi mười một tuổi rồi
Không phải dạy!
Thế là con cá sấu
Tóm chân Phô-ma...
Thế là con cá sấu
Đớp vào người cậu ta
Đầu cậu ló ra ngoài
Ngắc ngoải
Từ trên bờ
Người ta nghe vọng lại:
- Không! Không!
Còn cá sấu
Ăn no
Biến vào sông
Quần đùi và sơ mi
Vứt trên cát nóng
Nhưng chẳng còn ai bơi
Giữa dòng sông rộng
Choàng tỉnh dậy, Phô-ma
Không hiểu sao lại thế
Cậu vơ vội áo quần
Vắt lên lưng ghế
Phô-ma vừa ngạc nhiên
Vừa bực mình kinh hãi:
- Đây không phải là mơ!
- Không, không, không phải!!
Các bạn hãy giúp tôi
Đọc bài thơ này hộ
Cho những người đáng chê
Như chàng Phô-ma nọ.