Hôm nay: tất cả những gì của hôm qua đều rơi rụng
giữa những ngón tay ánh sáng và đôi mắt chiêm bao,
ngày mai sẽ đến bằng những bước chân xanh lá;
không ai ngăn được dòng sông của rạng đông.

Không ai ngăn được dòng sông của đôi tay em,
đôi mắt của giấc chiêm bao em, cưng yêu,
em là sự run rẩy của thời gian trôi qua
giữa tia sáng thẳng đứng và mặt trời u ám,

và mặt trời khép đôi cánh trên em
nâng em lên và mang em đến với vòng tay anh
như một đặc ân đúng lúc và bí nhiệm:

Vì thế anh xướng lên tiếng hát cho ngày và cho vầng trăng,
cho biển, cho thời gian, cho mọi tinh cầu,
cho giọng nói em mỗi ngày và làn da em trong đêm tối.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé