Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Tây Ban Nha
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 01/08/2007 15:59, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 21/02/2017 21:06

Poema 2

En su llama mortal la luz te envuelve.
Absorta, pálida doliente, así situada
contra las viejas hélices del crepúsculo
que en torno a ti da vueltas.

Muda, mi amiga,
sola en lo solitario de esta hora de muertes
y llena de las vidas del fuego,
pura heredera del día destruido.

Del sol cae un racimo en tu vestido oscuro.
De la noche las grandes raíces
crecen de súbito desde tu alma,
y a lo exterior regresan las cosas en ti ocultas,
de modo que un pueblo pálido y azul
de ti recién nacido se alimenta.

Oh grandiosa y fecunda y magnética esclava
del círculo que en negro y dorado sucede:
erguida, trata y logra una creación tan viva
que sucumben sus flores, y llena es de tristeza.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Đăng Thường

Ánh sáng bủa vây em trong ngọn lửa chết chóc.
Đăm chiêu, héo hắt tê tái, em tựa người như thế
trên những cánh chong chóng cũ kỹ của hoàng hôn
đang xoay vòng vòng quanh người em.

Lặng thinh, cô bạn tôi,
đơn độc trong hiu quạnh của giờ chết chóc này
và tràn đầy những cuộc sống của lửa,
kẻ kế thừa tinh khiết của ngày bị hủy hoại.

Một chùm mặt trời rơi trên tấm áo tối tăm của em.
Những chiếc rễ lớn của đêm tối
vụt mọc lên từ đáy hồn em,
và những vật ẩn náu trong em lại vươn ra ngoài
khiến cho một chủng tộc nhợt nhạt và xanh
vừa mới từ em sinh ra có thể nhặt lấy để nuôi thân.

Ôi kẻ nô lệ lớn lao vừa phong nhiêu vừa cuốn hút
trong vòng kiềm tỏa luân phiên giữa màu đen và vàng ánh:
trỗi dậy, em hãy cố dành cho được một tạo vật thật sống động
khiến hoa của nó phải rụng rơi, và nó tràn ngập nỗi buồn.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Takya Đỗ

Trong vòng lửa tử sinh của mình, ánh sáng bao bọc lấy em.
Con người tang thương, trầm tư, nhợt nhạt,
cứ mải tựa vào những phiến quạt hoàng hôn cổ kính
mà chúng thì quay như chong chóng quanh em.

Bạn gái của ta hỡi, em thầm lặng,
bơ vơ trong cõi tịch liêu của giờ khắc này tang tóc
mà tràn trề những ánh lửa kia rạo rực,
nữ hậu duệ đích thực của ngày vừa lụi chết.

Từ vầng dương một cụm nắng rớt xuống y phục em tối đen.
Những cội rễ khổng lồ tự bóng đêm
chợt đâm ra tua tủa trong hồn em,
và trồi bật lên những gì em giấu kín
để nuôi dưỡng
một tộc người vừa chào đời từ em, nhợt nhờ và xanh xám.

Ôi nàng nô lệ vương giả phồn thực và quyến rũ
của vòng luân hồi sắc đen tiếp nối ánh vàng:
uy nghi, nàng đang ráng tạo ra một giống nòi sống mãi
đến đỗi hoa lá nó tàn lụi trước và chan chứa muộn phiền.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời