Có một người rất thông minh, học rộng
Nhưng luôn nghèo, gia tài không, túi rỗng.

Ông quyết định cứ thử ra nước ngoài,
Và ở đấy, cũng vì do có tài,

Ông được vua mời vào cung, sau đó,
Giao trọng trách làm quan toà thành phố

Là quan toà, ông xử rất công minh
Chính vì thế mà chuốc vạ vào mình.

Người ghen tị, ngườichỉ do nhàn rỗi,
Đã vu khống cho quan toà đủ tội

Vua tức giận, cho lính phá nhà ông
Tiền và vàng đem nhập quỹ, sung công

Quan tể tướng ghé tai vua nói nhỏ
Vua ra lệnh cắt tai ông cho chó!

Rất hãi hùng, con người ấy không may,
Nghe lệnh vua, đã đáp lại thế này:

"Vua là người yêu công bằng, sự thật,
Vậy để yên đôi tai, không được cắt.

Chúng một phần xương thịt mẹ sinh ra,
Có rất lâu trước khi làm quan toà.

Nếu tôi sai, cứ lấy đi tất cả
Cái tôi có khi sang hầu bệ hạ.

Xin bệ hạ làm quan toà công minh
Mà đừng lấy cái không phải của mình!"

Vua nghe thế, dần dần nguôi giận,
Rồi tha ông, với đôi tai lành lặn.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé