Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào Hôm nay 17:43
Vreme trece, vreme vine,
Toate-s vechi și nouă toate;
Ce e rău și ce e bine
Tu te-ntreabă și socoate;
Nu spera și nu ai teamă,
Ce e val ca valul trece;
De te-ndeamnă, de te cheamă,
Tu rămâi la toate rece.
Multe trec pe dinainte,
În auz ne sună multe.
Cine ține toate minte
Și ar sta să le asculte?...
Tu așează-te deoparte,
Regăsindu-te pe tine,
Când cu zgomote deșarte
Vreme trece, vreme vine.
Nici încline a ei limbă
Recea cumpăn-a gândirii
Înspre clipa ce se schimbă
Pentru masca fericirii,
Ce din moartea ei se naște
Și o clipă ține poate;
Pentru cine o cunoaște
Toate-s vechi și nouă toate.
Privitor ca la teatru
Tu în lume să te-nchipui
Joace unul și pe patru
Totuși tu ghici-vei chipu-i,
Și de plânge, de se ceartă,
Tu în colț petreci în tine
Și-nțelegi din a lor artă
Ce e rău și ce e bine.
Viitorul și trecutul
Sunt a filei două fețe,
Vede-n capăt începutul
Cine știe să le-nvețe;
Tot ce-a fost ori o să fie
În prezent le-avem pe toate,
Dar de-a lor zădărnicie
Te întreabă și socoate.
Căci acelorași mijloace
Se supun câte există,
Și de mii de ani încoace
Lumea-i veselă și tristă;
Alte măști, aceeași piesă,
Alte guri, aceeași gamă,
Amăgit atât de-adese
Nu spera și nu ai teamă.
Nu spera când vezi mișeii
La izbândă făcând punte,
Te-or întrece nătărăii,
De ai fi cu stea în frunte;
Teamă n-ai, căta-vor iarăși
Între dânșii să se plece,
Nu te prinde lor tovarăș
Ce e val, ca valul trece.
Ca un cântec de sirenă,
Lumea-ntinde lucii mreje;
Ca să schimbe-actorii-n scenă,
Te momește în vârteje;
Tu pe-alături te strecoară,
Nu băga nici chiar de seamă,
Din cărarea ta afară
De te-ndeamnă, de te cheamă.
De te-ating, să feri în laturi,
De hulesc, să taci din gură;
Ce mai vrei cu-a tale sfaturi,
Dacă știi a lor măsură;
Zică toți ce vor să zică,
Treacă-n lume cine-o trece;
Ca să nu-ndrăgești nimică,
Tu rămâi la toate rece.
Tu rămâi la toate rece,
De te-ndeamnă, de te cheamă;
Ce e val, ca valul trece,
Nu spera și nu ai teamă;
Te întreabă și socoate
Ce e rău și ce e bine;
Toate-s vechi și nouă toate:
Vreme trece, vreme vine.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm nay 17:43
Thời gian trôi, thời gian rồi trở lại
Tất cả sẽ cũ đi và rồi sẽ tươi nguyên
Cả điều xấu và những điều thánh thiện
Sẽ cật vấn anh, tính sổ cuộc đời;
Đừng sợ hãi xin đừng giật mình sợ hãi:
Kiếp phù vân sẽ tan biến với thời gian
Khích lệ anh và vẫy gọi
Chỉ còn lại mình anh tất cả lạnh lùng.
Rất nhiều điều sẽ trôi về dĩ vãng
Nhưng vẫn còn nghe vang vọng đâu đây
Chỉ có ai không nỡ quên quá khứ
Mới nhận về những kỷ niệm chia xa?
Khi một mình anh
Đối mặt với chính mình
Trong không gian yên bình tĩnh lặng
Thời gian sẽ trôi đi, thời gian rồi trở lại.
Cán cân thời gian vẫn cứ lạnh lùng trôi
Hướng về phía phút giây đang thay đổi
Niềm hạnh phúc mong manh, dễ vỡ
Sẽ sôi sinh từ chết chóc khổ đau
Và những phút giây có thể;
Dành cho ai biết đợi chờ, chấp nhận
Tất cả sẽ cũ đi và rồi sẽ tươi nguyên.
Anh hãy hình dung đây sân khấu cuộc đời
Tất cả đều sắm vai
Và tự tìm cho mình vỏ bọc
Cả nước mắt nụ cười và cả khi tranh cãi
Từ nghệ thuật này anh sẽ hiểu ra;
Đâu điều xấu và đâu điều thánh thiện.
Quá khứ và tương lai
Là hai mặt của trang đời của bạn
Nếu ai biết khởi đầu chịu học
Sẽ nhận lại trong tương lai những thứ mình cần
Sự vô dụng của cuộc đời
Sẽ cật vấn anh và tính sổ!
Bao thế lực trên thế gian này
Sẽ ép buộc anh khi nó đang tồn tại
Cuộc sống ngàn đời nay vẫn vậy
Vẫn nước mắt mồ hôi chen lẫn nụ cười
Bao mặt nạ sắm vai
Là bấy nhiêu màn kịch ở đời
Bao miệng lưỡi thế gian
Là bấy nhiêu điều thở than, cay đắng
Đừng sợ hãi xin đừng giật mình sợ hãi.
Đừng hi vọng khi anh nhìn thấy
Kẻ bất lương dành được thành quả này kia
Chớ dại dột để điều ngu xuẩn
Lôi kéo anh
Trở thành bè bạn đồng minh
Bởi những thứ anh giành giật được
Là phù vân sẽ tan biến với thời gian.
Với khúc hát của những nàng tiên cá
Thế giới sẽ mênh mông, ánh sáng sẽ chói loà
Như nghệ sĩ khi bị ném vào sân khấu
Anh sẽ bị hút vào vòng xoáy của lớp lang
Của những vực thẳm anh không thể nào thấy được
Con đường ra để tìm lại chính mình
Sẽ khích lệ anh và vẫy gọi.
Khi vấp váp này kia trong cuộc đời này
Đừng oán trách mà cắn răng chịu đựng
Nếu anh muốn những lời khuyên nào đó
Khi anh đã biết điều mình muốn mình cần
Thật vô nghĩa bởi người ta sẽ
Khuyên mình những điều người ta muốn khuyên
Người ta chẳng giúp gì anh được
Chỉ còn lại mình anh tất cả lạnh lùng.
Chỉ còn lại mình anh tất cả lạnh lùng
Sẽ khích lệ anh và vẫy gọi;
Những thứ phù vân sẽ tan biến với thời gian
Đừng sợ hãi, xin đừng giật mình sợ hãi
Khi cuộc đời cật vấn anh và tính sổ
Những việc xấu xa và những điều thánh thiện
Tất cả sẽ cũ đi và sẽ tươi nguyên;
Bởi thời gian trôi đi, thời gian rồi trở lại.