Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 04/09/2007 16:15, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 02/10/2007 16:37

Dykurs z poetą

Jak oddać zapach w poezji...
na pewno nie przez proste nazwanie
ale cały wiersz musi pachnieć
i rym
i rytm
muszą mieć temperatury miodowej polany
a każdy przeskok rytmiczny
coś z powiewu róży
przerzuconej nad ogrodem

rozmawialiśmy w jak najlepszej symbiozie
aż do chwili gdy powiedziałem
„wynieś proszę to wiadro
bo potwornie tu śmierdzi szczyną”

możliwe że to było nietaktowne
ale już nie mogłem wytrzymać.


(1957)

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Ngọc Biên

Làm thế nào để truyền đạt mùi hương của thơ ca...
chắc chắn không phải chỉ qua cách gọi tên
bởi vì toàn bài thơ phải toát mùi hương
của cả vần
lẫn điệu
phải có nhiệt độ của một khu rừng thưa ngọt mật
mỗi bước đổi trong nhịp điệu
như một cánh hồng đu đưa
treo lơ lửng trên một giàn hoa

chúng ta chuyện trò trong bầu khí tương đồng
cho đến khi tôi lên tiếng:
"Xin vui lòng dẹp cái xô kia đi
mùi tiểu hôi hám kia không ai chịu được"

có thể tôi nói thế là thiếu tế nhị
nhưng tôi không sao chịu đựng lâu hơn nữa


"Chuyện trò với một nhà thơ" dịch từ "Talking to a poet", bản tiếng Anh của nhà thơ Ba Lan Adam Czerniawski trong The Burning Forest — Modern Polish Poetry (Bloodaxe Books, 1978) và "Conversations with a Poet" bản tiếng Anh của Iwona Gleb [1958] trong The New Polish Poetry — A Bilingual Collection [Z nowej polskiej poezji — Zbior w dwoch jezykach] do Milne Holton và Paul Vangelisti tuyển chọn và biên tập (University of Pittsburgh Press, 1978).

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Nguyên tác

DYKURS Z POETĄ

Jak oddać zapach w poezji...
na pewno nie przez proste nazwanie
ale cały wiersz musi pachnieć
i rym
i rytm
muszą mieć temperatury miodowej polany
a każdy przeskok rytmiczny
coś z powiewu róży
przerzuconej nad ogrodem

rozmawialiśmy w jak najlepszej symbiozie
aż do chwili gdy powiedziałem
„wynieś proszę to wiadro
bo potwornie tu śmierdzi szczyną”

możliwe że to było nietaktowne
ale już nie mogłem wytrzymać.

(1957)

Chưa có đánh giá nào
Trả lời