Chính em đã rũ bõ. Chính em xua đuổi anh về với vợ anh. Bài tình ca anh hát tặng em, em vẫn nhớ anh à! Nhưng em không thể làm gì khác hơn. Chuẩn mực đạo đức, lí lẽ của riêng em không cho phép em làm thế. Chỉ là cơn gió, thoáng qua không dấu vết. Những phút xao lòng "ngoài chồng ngoài vợ" đúng ko anh! Anh về bên ấy, em nơi đây ko gì thay đổi, vẫn là em, vẫn giọng hát này, vẫn nụ cười này, vẫn dáng dấp này nhưng có gì đó già nua hơn trong tâm hồn, trong cảm giác.