Nhớ bà cháu sinh ra thổn thức
Con thảo hiền mới thực đáng khen
Càng mong có lúc đáp đền
Thương ơi con trẻ quy tiên trước già
Con thơ dại cả nhà túng quẫn
Lại về quê lận đận học hành
Những mong danh tại công thành
Giúp đời cứu nước lại đành dự thi
Đậu phó bảng vinh quy bái tổ
Làng dựng cho nhà gỗ năm gian
Nhà ngang anh dựng lợp tranh
Làng Sen coi đó như thành công chung
Hai trăm quan góp mừng quan phó
Chỉ nhận mười để tỏ lòng thành
Gọi là thơm chút lấy danh
Trà trầu hoan hỉ người…
Bao chiến tích ngày nay còn nhớ
Vẫn trào dâng nhịp thở dân sinh
" Trăm năm xin nhớ nghĩa tình
Chung Sơn còn vững ân tình còn lâu"
Làng Chùa chốn chôn rau cắt rốn
Còn nguyên đây vui đón đời nay
"Làng Chùa mến cảnh vui thay
Trên chùa dưới giếng đã hay địa hình"
Vẫn ấm áp chung tình đâu kém
Những địa danh ai hẹn cùng ai
Thiêng liêng rõi bóng anh tài
Trường tồn vinh nhục chẳng sai bao giờ
Sao quên được câu thơ dạo nọ
Thương mẹ già vò võ dãi dầu
" Nhớ ơn chín chữ cao sâu
Một ngày…
Tuổi niên thiếu thương nghèo ghét giặc
Càng quyết tâm theo học đến cùng
Nâng cao dân trí cùng chung
Cha là Phó bảng quẫn cùng chẳng tha
Sống đạm bạc người ta thường thấy
Người Nam Đàn cũng vậy mà thôi
Mưu sinh cuộc sống rối bời
Thế mà nổi tiếng một thời giúp dân
Đội sĩ tử vương thân đánh giặc
Chuyện xẩy ra vẫn nhắc chẳng quên
Xưa nay nổi tiếng làng Sen
Nho buôn Đồ nhủi đã quen lắm rồi
Trại Sen đó ai ơi còn nhớ
Với những tên làm ngỡ lòng người
Chợ sen, sen bán khắp nơi
Đồng sen…
Cụ Phan đã một thời oanh liệt
Khởi nghĩa nay chẳng biết dựa ai
Việt gian Thân - lũ tay sai
Quật mồ đốt cháy cốt hài dã man
Nhồi thuốc súng độc tàn bắn phá
Quân cân vương tan rã còn chi
Pôn vào đàn áp thêm bi
Kinh thành cũng chịu lâm nguy khôn cùng
Chẳng ai sống ung dung được cả
Thuế khoá cao giặc giã hoành hành
Căm quân bán nước cầu vinh
Chìm trong khói lửa dân tình khóc than
Các chí sĩ vẫn bàn đánh giặc
Nguyễn Sinh Cung thắc mắc nhiều điều
" Vì Đâu dân phải đứng điêu
Vì đâu…
Bao lớp lớp người nghèo đứng dậy
Nguyễn Tất Thành đã thấy sức dân
Chọn đường lối đúng rất cần
Đấu tranh là cách cứu dân nước mình
Đường thiên lý từ Vinh vào Huế
Lắm gian nan nghe kể mà kinh
Quan có trạm đón linh đình
Dân đen thui thủi tội tình đôi chân
Ngót nửa tháng mẫn cần cuốc bộ
Thành từng đoàn ai khổ mặc au
Mấy trăm cây số đường dài
Trẩy kinh tìm kiếm tương lai cho đời...
Gia đình cũng sáng tên lắm chứ
Chị Bạch Liên hỏi thử mấy ai
Anh Tất Đạt cũng lắm tài
Hịch Vần Vương gọi trong ngoài đều theo