Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

EM NHỚ MÙA KHÔ

Em còn nhớ mùa khô
Dạt nghiêng chiều phố núi
Nắng cũng nghiêng lầm lũi
Xiêu xiêu về ngõ mơ.

Em còn nhớ ngày xưa
Mùa khô vai vắt vẻo
Theo em đi muôn nẻo
Tụ về niềm cô đơn.

Ngày ấy em dỗi hờn
Để núi già hoá trẻ
Yêu nặng và thương nhẹ
Theo mùa về miên man.

Mùa khô giờ lang thang
Núi mờ trong gió lạnh
Nhớ sắc chiều óng ánh
Mùa khô từ mắt em.

26-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NGƯỜI ĐẾM MƯA

Người đàn bà ngồi đếm mưa
Xoã tóc nhỏ giọt
Cho những hạt mưa
Thánh thót rơi như những nốt nhạc
Lách tách nghịch trên phím đàn.

Người đàn bà như giọt nắng vừa lên
Chạm vào giọt mưa
Trở nên lấp lánh
Như ngọc
Như kim cương
Óng ánh và yên lặng
Tỉ mỉ nhìn và đếm giọt mưa bên.

Một đời tích tụ nhiều thêm
Con số đếm biết bao giờ dừng lại
Cứ nhảy múa như người nghệ sĩ
Làm nên tâm trạng đàn bà
Như đàn ong múa trên cánh hoa
Người đàn bà thoả thích
Những nguyên lý giản đơn và cũ rich

Có ai hiểu được nguyên sơ
Trong bộ nhớ
Người đàn bà
Đếm mưa?

26-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

NÓI THAY EM

Anh thế nào thì em vẫn thế thôi
Đừng cố nghĩ những điều trái ngược
Triết lý nhân gian, bao người đã bước
Tránh mượt mà, anh cũng chẳng thể qua.

Em giản đơn, bởi em chỉ đàn bà
Chăm đàn con và thêm anh, thằng lớn
Nên anh biết, chẳng bao giờ lợn cợn
Để em làm và suy tính thiệt hơn.

Dòng đời trơn cũng có những nốt sần
Nhưng u nhọt trên làn da mỏng mảnh
Như bóng nắng lọt lên nền giá lạnh
Em đủ màu vàng, đỏ, trắng, tím, xanh.

Em vẫn hàng ngày chợ búa, cơm, canh
Vẫn giản đơn lặp đi và lặp lại
Anh có nghĩ gì cũng đừng nghĩ mãi
Muốn mọi điều, em vẫn cứ thế thôi.

26-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CHUYỆN GIA ĐÌNH

Em thấy rất ngạc nhiên
Bạn anh nhiều người lạ
Cứ lấy vợ, có con
Rồi ra toà, hết cả.

Em hỏi rồi, thong thả
Đi vào bếp làm cơm
Để mình anh ngồi lại
Mặt dài ra như bơm.

Ừ, thì chuyện chúng nó
Có thứ mình không hay
Chúng nó thích, nó lấy
Ở không được, chia tay.

Đời ngày nay thật lạ
Người trẻ như kẻ già
Coi gia đình như lá
Gió nhẹ là bay xa.

Hay là vì tiền bạc
Hay là không hợp nhau
Tất cả đều chẳng phải
Cái gì là phía sau?

Ta cố tìm ràng buộc
Giữa hai người yêu nhau
Tìm cho ra sáng suốt
Để tránh điều mai sau.

Cốt lõi là Người ấy
Vỏ bọc là cái Tôi
Hiểu được triết lý vậy
Đỡ bao người than ôi!

Thời gian cho đời ngắn
Cuộc sống thì vô vàn
Vật chất cũng vô kể
Cớ chi hoài thở than.

Cứ giản đơn mọi thứ
Có thì dùng, không thôi
Giữ cho mình dăm chữ
Trong sáng thời đưa nôi.

26-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Lõi táo cắn dở

Trong vô vàn những thứ không đếm được, em chọn dựa cột đếm mưa

Trong sức nặng những thứ không cân được, em chọn lựa một điểm tựa

Rứt vì nỗi sắp thẳng văn ngôn
Quơ quét lá se lòng bừa bộn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em đừng nhặt nắng được không
Để tôi yên giấc ngã nồng sớm nay
Khen ai thanh thản như này
Để tôi một cõi loay hoay suốt đời

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ta đã một thời lo lắng
Đã một thuở nai lưng cần cù
Bán sức
Bán thời gian
Và nhận lại niềm tin cạn kiệt.

Không còn tin về giáo dục
Không còn tin về lòng tốt vãng lai
Những hứa hẹn nhảy múa trên ngọn nến
Lùn theo đêm dài

Lời nói như khoả nước
Róc rách rồi biến tan
Niềm tin như gió thoảng
Vỗ vào đêm hoang đàn.

Ta gõ lạch cạch lên quá khứ
Ổ khoá rỉ sét hết rồi
Chỉ còn vài âm thanh ngấu đục
Nhét vào tai mà thôi.

Ông cũng đừng nói nữa
Để tôi đun lại niềm tin
Hoặc bới lại trong bãi lời chỉ trích
Vẽ vời nôn nóng tìm .

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CỒNG CHIÊNG
Ngọn gió nào đưa em đến đây
Giữa Tây Nguyên hai mùa dào dạt
Đất bazan lúc nào cũng khát
Những yêu thương xô bến, xô bờ.

Hay bởi vì em yêu nét thơ
Sáng dâng lên, chiều buồn khép lại
Hay em yêu những bạt ngàn xa mãi
Hút vào em rực lửa yêu thương.

Tây nguyên ơi, theo ta mọi nẻo đường
Trong đêm cháy, tiếng cồng chiêng dẫn lối
Đưa ta về với em, nguồn cội
Củi hết rồi, chưa cháy hết thương yêu.

27-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

VẪN

Vẫn là em,
mọi nẻo đường
Vẫn là ta
những nhún nhường xa xa
Vẫn chúng ta
những câu kết gọi là
Vẫn bên nhau
mà vắn lòng ta, lòng người

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

GIAN TRUÂN

Người đàn bà tô lên thời gian
Những nét cong
Nét thắng
Nét thâm quầng trong cái nhìn lãng mạn
Trượt với thế thời.
Người đàn bà chơi vơi
Trong cái độc thân không bao giờ dứt
Như ô cửa mở mà vẫn hoài bứt rứt
Suốt một mùa không nắng, gió ghé thăm.
Người đàn bà
Trong lạnh, ngoài êm
Ai nhìn vào cũng tưởng là khao khát
Đâu có biết lời hát xé toang bản nhạc
Những gian truân
Trái nết
Đàn bà.

27-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối