Trang trong tổng số 478 trang (4777 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [160] [161] [162] [163] [164] [165] [166] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

TÂY ĐÔ đã viết:

Hãy tin vào cuộc đời, vào tình người! Sự chịu đựng và hành xử sáng suốt ta sẽ tìm được những người bạn tốt.
TD
http://phienbancu.tuoitre.vn/Tianyon/Cache/Image/711/177711.jpg

Chịu Đựng

Chịu đựng không chỉ đơn thuần là chấp nhận
Chịu đựng chính là ngấm ngầm cổ vũ, tiếp tay!
Chính vì chịu đựng nên ngàn vạn năm còn lấn cấn
Mâu thuẫn, khổ đau vẫn tràn lan trên trái đất này.

Nếu trừ hết mọi thời gian chịu đựng
Liệu sống không chịu đựng được bao ngày?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đặng Quang Long

@ Tuấn khỉ thân mến !

Bài thơ CHỊU ĐỰNG là bài thơ VÔ THƯỜNG rất tâm đắc.Chịu đựng là một đức tính...Tốt hay không tốt còn phải tuỳ vào cái cách mà người ta chịu đựng như thế nào.Hay...rất hay.

                                        ĐQL.
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=aQM2hIhQurHSD6OLGRNWgw&Page=100"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường –Thơ Đường- tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=1nPi_YLwNjj6jqJJ5OtTPg"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường Thơ mới - tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Vothuong2009 đã viết:
@ Tuấn khỉ thân mến !

Bài thơ CHỊU ĐỰNG là bài thơ VÔ THƯỜNG rất tâm đắc.Chịu đựng là một đức tính...Tốt hay không tốt còn phải tuỳ vào cái cách mà người ta chịu đựng như thế nào.Hay...rất hay.

                                        ĐQL.
Cảm ơn Vô Thường đã quá khen!

Chịu đựng là một đức tính tốt, thậm chí có thể là một "quốc tính" của dân tộc ta. Khi tôi xa nhà lần đầu bước vào đời, mẹ tôi dặn "một điều nhịn, chín điều lành", còn cha tôi dặn "nghe nhiều, nói ít". Đó là hai câu tục ngữ, thành ngữ đậm chất "chịu đựng" của dân tộc ta.

Mấy chục năm nay, tôi luôn luôn cố gắng làm theo hai câu dặn dò đó. Tuy nhiên, trong lòng tôi luôn âm ỉ một câu hỏi "chịu đựng đến mức nào thì vừa?". Dân tộc ta cũng có câu "con giun xéo mãi cũng oằn". Nhưng "bị xéo đến bao giờ mới oằn?".

Sở dĩ tôi luôn bị ám ảnh bởi câu hỏi đó là vì tôi nhớ mãi việc có tới 2 triệu người dân Việt Nam bị chết đói trong năm 1945, khi mà dân số nước ta mới chỉ có chưa tới ba chục triệu. Liệu có cần phải chịu đựng đến mức để cho 2 triệu người phải chết đói oan uổng không?

Cứ nghĩ đến việc đó là tôi không sao chịu nổi.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyên Le

Tuấn Khỉ đã viết:
http://www.myartprints.co.uk/kunst/luigi_mussini/torquato_tasso_reading_poem_l_hi.jpg

Bức tranh "Torquato Tasso đọc thơ cho Leonora d'Este nghe", Hoạ sỹ: Luigi Mussini

ngocduythanh đã viết:
Chào Tuấn Khỉ! Cảm ơn bạn đã đọc thơ của Nguyên Thanh (ngocduythanh) Tên của bạn xuất hiện dưới từng bài thơ là một lời động viên tốt cho Nguyên Thanh! Chúc bạn vui và luôn thành công.
Cảm ơn bạn Nguyên Thanh (ngocduythanh)! Chính tôi cũng phải cảm ơn bạn vì tôi đang đọc cho tôi đấy chứ! Làm gì có ai đọc cho tác giả đâu? :D

Đọc Thơ Bạn

Lang thang đọc thơ bạn
Tìm cảm hứng cho mình.
Thơ bạn đọc không chán
Thơ mình đọc phát kinh.

Đọc rồi nghĩ lẩn thẩn
Nghĩ rồi viết linh tinh.
Nếu mà bạn không giận
Đã là may cho mình.

Lang thang đọc thơ bạn
Thấy mình như tái sinh
Thấy sống không hề nản
Thấy được hai, ba mình.

Xin cảm ơn tất cả
Cho tôi đọc và... rình
Cho tôi viết và... phá!
Cảm ơn... em... thích anh!

Thơ viết ra để đọc
Như trời sáng cho xanh!
Thơ viết ra để luận
Yêu em và sửa mình!

Anh Tuấn Khỉ ơi! (Chắc chắn Anh nhiều tuổi hơn Nguyên Thanh, vậy xin gọi bằng anh tỏ lòng ngưỡng mộ nghe), Nguyên Thanh từng vào trang thơ của anh đọc rối, rất hay, rất đông vui và rất phong phú. Nguyên Thanh chỉ yêu đương rồi thẩn thờ, thơ thẩn rồi ngọng ngệu vài câu thơ vu vơ thôi, nên chưa dám xuất hiện trong  trang thơ của anh Tuấn Khỉ! Nếu anh cho phép thì Nguyên Thanh sẽ thả thờ vào trang thơ của anh để góp vui nhé?

Gửi Anh

Anh dừng vội chê mình
Thơ anh là tuyệt phẫm
Những bài thơ của anh
Nội dung và hình ảnh
Anh vẽ thật tài tình
Bức chân dung cuộc sống
Có tình đời tình người
Có ngọt bùi đắng cay
Có nổi lòng tác giả
Tất cả có trong tranh

Xin cảm ơn người anh
Có tấm lòng rộng mỡ
Yêu đời và yêu người
Yêu cuộc sống đẹp tươi

Thích anh không chỉ em
Cả ai yêu cuộc sống
Hảy vẽ thêm nhiều nữa
Một bức tranh nhân gian!

Nguyên Thanh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

haanh8354 đã viết:
http://img510.imageshack.us/img510/5035/funnyanimals3dn1.jpg

Lời Chuột

Mày canh gốc, tao leo cây
Thấy người lảng vảng thì mày báo tao.
Tao leo lên vị trí cao
Có gì tao cũng sẽ bao cho mày.
Chúng ta kiến tạo đường dây
Tao trên, mày dưới rảnh tay vẫy vùng.
Nói thì kẻ hứng, người tung
Ăn thì chung đụng, chia cùng, cho nhau.
Đừng như cái thủa xưa nào
Mày rình, mày chộp, mày cào, mày kêu...
Mày thì chẳng được tao yêu
Tao thì sợ chẳng dám liều tham lam.
Bây giờ canh để tao làm
Mày không phải khổ đêm hôm rình mò.
Được gì tao cũng chia cho
Ăn ngon, ngủ kỹ, danh to vẫn mèo.
Mày canh nhé, để tao leo!
Người kia lương thiện mãi nghèo... vì tao.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

phamductung

Con Mèo nó nghe lời con Chuột
Bác Khỉ cười đau ruột lẫn hàm
Bác chửi con Chuột...quan tham
Con Mèo,sao bác không làm thịt luôn :D
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

haanh8354

Tuấn Khỉ đã viết:

haanh8354 đã viết:
http://img510.imageshack.us/img510/5035/funnyanimals3dn1.jpg

Lời Chuột

Mày canh gốc, tao leo cây
Thấy người lảng vảng thì mày báo tao.
Tao leo lên vị trí cao
Có gì tao cũng sẽ bao cho mày.
Chúng ta kiến tạo đường dây
Tao trên, mày dưới rảnh tay vẫy vùng.
Nói thì kẻ hứng, người tung
Ăn thì chung đụng, chia cùng, cho nhau.
Đừng như cái thủa xưa nào
Mày rình, mày chộp, mày cào, mày kêu...
Mày thì chẳng được tao yêu
Tao thì sợ chẳng dám liều tham lam.
Bây giờ canh để tao làm
Mày không phải khổ đêm hôm rình mò.
Được gì tao cũng chia cho
Ăn ngon, ngủ kỹ, danh to vẫn mèo.
Mày canh nhé, để tao leo!
Người kia lương thiện mãi nghèo... vì tao.

Lời của mèo:
Mình vừa trông thấy nó
Rành rọt giữa ban ngày
Đúng là chuột có khác
Biến hoá như NGỘ KHÔNG!
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”(Trịnh Công Sơn)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Tháng Tám

Tuấn Khỉ đã viết:
cuctim999 đã viết:
BỐN MÙA HOA

Mai vàng Xuân khoe sắc
Sen thơm phức gọi Hè
Cúc ươm nắng vàng Thu
Ngập trời Đông hoa Tuyết...
Bốn Mùa

Mưa phùn Xuân ấm, cười duyên dáng
Nắng đổ nực Hè, toát mồ hôi
Thu vàng mây mát, hồn bay bổng
Gió Đông lạnh tê, tái nhợt người.

Mưa phùn Xuân ấm
Nắng đổ nực Hè
Thu vàng mây mát
Gió Đông lạnh tê.


Xuân cười duyên dáng
Hè toát mồ hôi
Thu hồn bay bổng
Đông tái nhợt người.

Cười duyên dáng, mưa phùn Xuân ấm
Toát mồ hôi, nắng đổ nực Hè
Hồn bay bổng, Thu vàng mây mát
Tái nhợt người, Gió Đông lạnh tê.
Mỗi mùa có sắc thái riêng
Yêu mùa nào cũng chung chiêng tâm hồn
Bốn mùa náo nức bồn chồn
Thất tình thì cũng đau buồn quanh năm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

haanh8354 đã viết:
Em xin bác
và em van xin bác
Xin bác đừng hát ru
giữa đêm khuya thanh vắng!
Hàng xóm láng giềng
không ai ngủ được,
họ lại trách em!
Em mong bác
hãy giữ gìn sức khoẻ
cho bác
và cho riêng em nữa!
Em chỉ sợ
những đêm
không ngủ được
Vì những lời hát ru...
Chuyện Đáng Ngờ

Kể em nghe chuyện... đáng ngờ
Nhà anh ở giữa... ba cô láng giềng
Đằng sau và ở hai bên
Cô nào cũng giỏi, cũng hiền, cũng xinh.

Điều này mới... giật nảy mình:
Cô nào cũng... ngủ nếu anh ru hời.
Đêm qua anh thử im hơi
Sáng nay uể oải ba người đều sang:
"Đêm qua đêm của bàng hoàng
Không sao ngủ được, đêm tàn, đèn chong
Mắt thao láo, tai ngóng trông
Thơ ru của bác mãi không cất lời.
Chúng em... yêu bác, bác ơi
Làm thơ... buồn ngủ hôm rồi quá hay.
Mong rằng cứ thế từ nay
Làm thơ... buồn ngủ mát tai láng giềng."

Chuyện này có thật đó em
Thơ không nghỉ nếu người thèm nghe thơ
Dù là nghe chỉ trong mơ!
Chuyện này đúng chuyện đáng ngờ, phải không?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thanh Hoa Nguyễn

Làm thơ quyến rũ bao người
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn vào trong ra ngoài
  Khéo là mang lắm điều hay
Vụng là để họ ... lỡ say mê  mình
  Người nào cũng rất đa tình
Nhưng mà đừng quá dại tình mới quen !

:D
Bàn tay này không viết nữa bài thơ
Người còn muốn gọi mình là thi sĩ ?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 478 trang (4777 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [160] [161] [162] [163] [164] [165] [166] ... ›Trang sau »Trang cuối