Thơ » Nga » Sergei Yesenin
Весна на радость не похожа,
И не от солнца желт песок.
Твоя обветренная кожа
Лучила гречневый пушок.
У голубого водопоя
На шишкоперой лебеде
Мы поклялись, что будем двое
И не расстанемся нигде.
Кадила темь, и вечер тощий
Свивался в огненной резьбе,
Я проводил тебя до рощи,
К твоей родительской избе.
И долго, долго в дреме зыбкой
Я оторвать не мог лица,
Когда ты с ласковой улыбкой
Махал мне шапкою с крыльца.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Mùa xuân chẳng giống niềm vui,
Không bởi mặt trời cát vàng như thế.
Da em nhuốm màu gió sương quê mẹ
Sáng ánh lớp tơ kiều mạch trên đồng.
Kế bên hồ nước biếc trong,
Trên thảm cỏ xanh ngăn ngắt,
Chúng mình thề mãi có đôi
Chẳng thể có gì chia cắt.
Bóng tối chòng chành, chiều khép
Cuộn thành bức khảm lửa hung,
Anh tiễn em đến khu rừng,
Nơi có ngôi nhà cha mẹ.
Và thật lâu, trong chập chờn mộng mị
Gương mặt em cứ sáng rỡ, chẳng nhòa,
Khi em đứng dịu dàng cười mỉm
Vẫy mũ chào anh từ dưới mái hiên nhà.
Gửi bởi hảo liễu ngày 28/04/2015 09:01
Có 1 người thích
Mùa xuân sao chẳng giống niềm vui
Không nhờ nắng cát vẫn vàng đến thế.
Trên má em lớp lông măng dịu nhẹ
Toả sáng dù nắng gió sạm da rồi.
Bên bến nước xanh ngựa nghỉ ngơi
Trên đám cây rau muối mướt xanh ngời
Ta thề thốt sẽ luôn luôn gắn bó
Và sẽ bên nhau vĩnh viễn không rời.
Bóng tối vương và buổi chiều mòn mỏi
Hoà vào nhau trong hình chạm rực hồng,
Anh tiễn em đến bìa rừng, nơi ấy
Nhà gỗ em và cha mẹ sống chung.
Rồi chập chờn trong cơn mơ phấp phỏng,
Rất lâu anh chẳng quên được bóng hình
Gương mặt em dịu dàng tươi trẻ,
Mỉm cười và đưa mũ vẫy chào anh.