Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Hồ Tây vào 30/04/2009 22:22, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hồ Tây vào 30/04/2009 22:24

Kính viếng hương hồn cụ Nguyễn Du

Em kết liễu! Tự giải thoát mình khỏi “kiếp”
Chết thật hèn. Nhưng sống thế càng ôi,
Anh thắp cho em một nén nhang đời
Và lễ tạ: Nam-mô-di-Phật!

Người sống đưa chân người chết đây
Đầu bạc làm ma mái xanh này
Mẹ, cha... queo quắt còn ham thọ
Em nhởn thanh xuân lại vội quay.

Em ơi: chữ Kiếp trước chữ Người!
Sống cần cố gắng! Chết rồi thôi,
Hãy đi - Yên nhé! Coi hết nợ...(*)
Anh ở vì chưng trả nợ đời!


5/7/1998

(*) Nàng Kiều trẫm mình trên sông Tiền Đường nhưng lại được Giác Duyên vớt cứu - Theo thuyết bản mệnh Phật Giáo trong tác phẩm Kiều của cụ Nguyễn Du: Nàng chưa thể chết, vì chưa trả hết nợ đời!

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]