Con ra đời giữa mùa hè chói chang,
Con ra đời vào một thời giông bão.
Mỗi đêm, chân trời mở ra và khép lại
vang ầm.

Ba giờ sáng, trời đã rạng đông,
Mẹ con ra đi dưới mưa,
Có khi, bà dừng lại.
Bà vừa bước đi vừa mỉm cười,
Từ cây cối bốc lên một mùi hương gây mê.
Một làn sương ấm phủ đầy đường đi
của một Varsovie thành phố ẩm ướt và vắng ngắt.
Và dọc theo những dãy nhà bố mẹ con rảo bước
người phủ những lớp mưa rào.
Hai người bước từng bước
như những du khách mệt vì chặng đường dài,
như những nhân vật của câu chuyện huyền bí cổ xưa
từ những giọt nước mắt nóng bỏng, nhỏ giọt không ngưng
sinh ra một suối nước mắt mới,
một màu trời xanh mới
đôi mắt trẻ thơ.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé