Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Tiếng Nga
2 bài trả lời: 2 bản dịch

Đăng bởi nguyenxuanphong vào 31/05/2007 11:53, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 09/12/2012 16:42

“Тихой ночью поздний месяц вышел...”

Тихой ночью поздний месяц вышел
Из-за черных лип.
Дверь балкона скрипнула,- я слышал
Этот легкий скрип.
В глупой ссоре мы одни не спали,
А для нас, для нас
В темноте аллей цветы дышали
В этот сладкий час.
Нам тогда - тебе шестнадцать было,
Мне семнадцать лет,
Но ты помнишь, как ты отворила
Дверь на лунный свет?
Ты к губам платочек прижимала,
Смокшийся от слез,
Ты, рыдая и дрожа, роняла
Шпильки из волос,
У меня от нежности и боли
Разрывалась грудь...
Если б, друг мой, было в нашей воле
Эту ночь вернуть!

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Xuân Thư

Mảnh trăng muộn trong đêm vắng ngắt
Vì những cây gia, cây đoạn màu đen
Từ ban công anh nghe tiếng cửa kêu cót két
Tiếng cửa kêu cót két thật nhẹ nhàng.

Ta không ngủ vì cãi nhau dại dột
Và để cho ta hai đứa, dành riêng
Hoa thở than trên đường vắng ngắt
Trong cái giờ phút ấy thật dịu êm.

Ngày đó em bước sang mười sáu tuổi
Còn anh vừa tròn mười bảy xuân xanh
Nhưng em còn nhớ không khi khép lại
Cánh cửa mở vào có ánh trăng thanh?

Em đưa chiếc khăn lên môi ép chặt
Chiếc khăn ướt đầm nước mắt xót xa
Em run rẩy, trong lòng em thổn thức
Để trên đầu cái bím tóc rơi ra.

Còn anh tưởng chừng vỡ tung lồng ngực
Vì nỗi đau rất đằm thắm, dịu êm…
Người yêu ơi, giá mà ta làm được
Ta sẽ cùng quay về lại với cái đêm!..

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Đêm yên tĩnh, trăng lưỡi liềm ló dạng
Rụt rè sau rặng cây.
Cửa ban công ai mở thật nhẹ nhàng
Tiếng cót két đâu đây.
Ta không chợp mắt vì cãi nhau vô cớ.
Nhưng hoa lá trong vườn
trong khoảng tối dưới bóng cây cứ nở
và ngọt ngào toả hương.
Ngày ấy em vừa mười sáu tuổi,
Anh mới mười bảy thôi.
Nhưng em có nhớ chăng, em mở cửa
Trong ánh trăng ngập trời?
Chiếc khăn tay thấm đầy nước mắt,
Em áp lên đôi môi.
Em thổn thức, và trong cơn run rẩy,
Bao kẹp tóc đã rơi?
Còn anh vì đớn đau và dạt dào thương mến
Lồng ngực muốn vỡ tung...
Em yêu ơi, giá mà ta có thể
Trở lại một đêm trăng!

Chưa có đánh giá nào
Trả lời