Mình về hôm ấy nhớ không,
Mùng năm tháng sáu, Nhà Rồng Bác đi
Nhớ Người trong buổi chia ly
Bác ơi, chẳng tiếc xuân thì đẹp xanh!
Người nhìn non nước xung quanh
Thương sao, đất mẹ nhà tranh còn nhiều.
Nhìn đâu cũng cảnh hắt hiu,
Núi sông còn nặng, tiêu điều nhớ đây.
Giáp Thân, Nhâm Tuất, Hác-măng
Kinh đô thất thủ, Huế mang thuở nào!
Đêm trường chẳng một ánh sao,
Lầm than, đói khổ máu đào còn vương
Nhớ ôi, những buổi đau thương!
Hầm than, mỏ thiếc đầy đường xác dân.
Mình đừng quên thuở nhà tan,
Cướp đêm là trộm, giặc quan cướp ngày.
Triều đình bán nước cho Tây
Con ơi, cha cảnh đi đày tha quê.
Than ôi, tủi nhục trăm bề
Phận nghèo nuôi chí, ta kề chung vai.
Nhớ vua Thành Thái, Duy Tân
Vua Hàm Nghi với nghĩa quân đồng lòng.
Mình về Hà Tĩnh nhớ không?
Đêm mây rừng núi, non sông cùng hình
Hương Khê, Bãi Sậy, Ba Đình!
Tống Duy Tân lại Phan Đình Phùng thay.
Hương Sơn, ta nhớ những ngày
Đuốc lên đỏ lửa đánh Tây còn hồng…
Ai về Nam Bộ nhớ không?
Tàu Tây ngút cháy trên sông quê mình!
Ai ơi, khởi nghĩa Ba Đình
Đinh Công Tráng với Phạm Bành đứng lên.
Lạng Sơn, Yên Thế, Thái Nguyên
Nguyễn Thái Học đó ai quên, vẫn chờ.
Mình ơi, liệu nhớ bóng cờ
Triều, Tây đánh cả chẳng mờ còn đương!
Hoàng Diệu đến Nguyễn Tri Phương,
Lớp này lớp khác kiên cường còn đây.
Mình đi, mình nhớ những ngày
Mình ta cùng đứng, cùng vây quân thù.
Pa-ri, nước Pháp xa xôi
Người đi trong tuyết, tàu bồi trong sương.
Năm châu, bốn bể, đại dương
Nhìn quanh đất mẹ đau thương, đói nghèo!
Người đi, tay trắng mang theo
Bồi bàn, phụ bếp trăng treo bóng hình.
Bình đẳng, bác ái, văn minh?
Nhân dân lao động, quê mình khác đâu!
Người đi khắp Á, Phi, Âu
Tự do, nô lệ khổ giàu chia hai.
Mặt trời Nga chói phương Đông,
Pa-ri, xóm thợ nắng hồng bình minh.
Đây chủ nghĩa Mác-Lênin!
Bác reo, Đất Nước mong tin bên ngoài.
Công nông liềm búa sáng trời,
Sao vàng đã đến những đời khổ đau.
Hỡi nhân dân khắp năm châu!
Đoạ đày, áp bức ngẩng đầu vùng lên
Thực dân, đế quốc những tên,
Vô sản liên hiệp, chí bền đập tan!
Hoan hô Cách mạng Tháng Mười!
Chính quyền vô sản lại ngời hôm mai.
Mình về, mình nhớ bóng ai
Người trong tuyết buốt nặng vai nỗi nhà.
Bao giờ độc lập dân ta,
Mình ta làm chủ nước nhà tự do!
Đồng bào hạnh phúc, ấm no
Chẳng ai còn cảnh biển mò lên non.
Bách Niên, Hồng Đức, Anh Minh
Tam thời thịnh thế, thái bình hồng mai.
Quê nhà, rừng núi mong ai!
Vua Lê vó ngựa, gươm mài còn vang.
Bốn nghìn năm sử son vàng,
Bao giờ Thánh Gióng tỉnh choàng vươn mây!
Sông Hồng tiếng hát mai nay
Thăng Long rồi sẽ rồng bay vút trời!
Quê mình mấy lại đẹp tươi,
Ruộng nương, nhà máy ngút trời, khói lên.
Chuông reo đánh giục liên hồi
Hãy vang thức tỉnh núi đồi quê ta.
Có người con ở phương xa,
Chân đi không nghỉ mươi ba năm chừng
Nhớ ai lặng lẽ băng rừng
Hoa mơ biên giới tưng bừng hội xuân!
Suối Lê, núi Mác đây gần
Bác về, chim hót trăm lần thêm vui.
Mình về, còn nhớ nước trôi
Rau măng, cháo bẹ Bác ngồi ngâm thơ
Nhớ Ông Cụ sáng bên bờ,
Chiến khu cách mạng, Bác chờ như xuôi.
Dậy đi để kể cho sau,
Tháng ba, Ất Dậu ta đau triệu người.
Thực dân, Phát xít tày trời
Con ơi, khắc cốt một thời chớ quên!
Đời con no đủ, ấm êm
Năm xưa tủi nhục những đêm mất nhà.
Hai tròng một cổ dân ta
Khắp đường xác đói quê ta điêu tàn
Đồng bào nằm giữa ruộng hoang,
Hai triệu người chết mùi nồng tang thương!
Mình ơi, xác chết đầy đường
Gái trai, già trẻ xạm xương bọc đầu!
Củ sắn, củ chuối, mo cau
Cháy lòng phải nuốt khô dầu để ăn.
Quê ta đồng lúa xanh rờn
Nhật, Tây cướp cả, có còn chi đâu!
Bắt dân nhổ lúa trồng đay,
Sắn ngô, vét cả cỏ cây chẳng còn
Pháp, Nhật con nhớ nghe con
Lũ quỷ ăn cướp chẳng còn người đâu.
Thực dân, Phát xít cắn nhau
Đồng Minh đang thắng năm châu rạng ngời.
Đồng bào, hai tiếng ta ơi!
Dậy đi giành lại cuộc đời đừng quên
Mình ta cùng hãy đứng lên,
Hà Nội cả nước chính quyền về tay
Qua rồi đêm tối chẳng mây,
Bình minh cách mạng, ta đây ngẩng đầu
Mình ta lại kể cho sau,
Non sông Bác gọi, đỏ màu cờ hoa!
Hà Nội nắng đẹp tinh mơ,
Ba mươi sáu phố sóng cờ đỏ tươi
Đồng bào… Bác gọi, ai ơi!
Tuyên ngôn Bác đọc sáng trời quê ta
Ba Đình buổi ấy nắng hoa,
Cửa ô năm cánh chói loà tự do…
Mình vui cùng với Thủ đô,
Mình ơi, mình thấy… Bác Hồ gọi không!
Bác ơi, nhớ Bác năm xưa
Hôm nay cả nước cùng thưa Bác rằng
Bác người cộng sản hiên ngang,
Để con có Đảng vinh quang đời đời…
Sao vàng vẫn thắm đỏ tươi
Công nông liềm búa xây đời mai nay.
Con thương sao Bác những ngày,
Bác mong Đất Nước mai này phồn vinh
Bác đi tìm nước dáng hình,
Hôm nay Đất Nước vươn mình, Bác ơi…
Ai lên Lũng Cú, Hà Giang
Ai thăm Việt Bắc, đèo Giàng nhớ chăng?
Quê ta đường lớn thênh thang,
Bắc-Nam tàu chạy về hàng ngược xuôi.
Mình về Hà Nội, mình ơi
Áo em tha thướt đẹp tươi chỉ hồng
Mình cùng xem lụa Hà Đông,
Nhớ câu Kinh Bắc, xứ Đông, xứ Đoài
Mình về, mình lại nhớ ai
Chiếu Nga, gạch Bát cho mai nhé mình!
Mình ơi, có nhớ Thái Bình
Quê hương năm tấn, mái đình ấm êm.
Ai về quê Bác làng sen,
Hoa thơm, hoa nở bùn đen chẳng mùi.
Mình đi Nam-Bắc ngược xuôi,
Phố phường đâu cũng núi đồi sáng trưng
Anh vào mang nón làng Chuông
Mình ra, mình gửi cau buồng cho anh.
Mình về xem vại Hương Canh,
Anh mua mình để cho anh nhé mình
Chè lam Phủ Quảng tỉnh Thanh
Bánh phu Đình Bảng xuân xanh có nàng.
Ước gì em lấy được chàng!
Có anh, có Đảng lại càng thêm vui.
Quê mình đẹp lắm, Bác ơi!
Nhà cao, đèn điện sáng trời hôm nay.
Mình bên ta nhé, mình ơi
Sách hoa bên Đảng một lời trước sau!
Mình ta đi giữa năm châu,
Trăm năm theo Bác cùng nhau nhé mình!
Mai này Đất Nước thái bình,
Mình về chơi hội thôn đình quê ta…
Ba Đình, cả nước vui chung,
Bác ơi, Bác nhé… vui cùng chúng con!
31/8/2025
Bình luận nhanh 0
Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.