Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi hongha83 vào 06/10/2018 20:34

Bài thơ được viết bằng tiếng nước ngoài nhưng chưa có nguyên tác, xin mời xem bản dịch.

Nếu bạn có thông tin về nguyên tác của bài thơ, xin mời gửi vào bình luận ở dưới.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Thái Bá Tân

Ở vùng đất có tên “Chàng kỵ sĩ”
Xưa có một ông vua đầy nghĩa khí

Ông trị dân theo lẽ phải, ý trời
Vừa chuyên lo việc nước, lại thương người

Ông vua ấy tên gọi là Ma-đát
Nhiều gia súc và ruộng đồng bát ngát

Trời cho ông có được cậu con trai
Đẹp, thông minh và dũng cảm, nhiều tài

Tên chàng gọi Dakha, chàng hiếu động
Nhưng nhẹ dạ, thơ ngây trong cuộc sống

Một sáng nọ, đang cưỡi ngựa đi chơi
Ở chỗ vắng, chàng bỗng gặp một người

Rất xinh đẹp, hào hoa và tế nhị
Nhưng người ấy, than ôi, là con quỷ

Nó hiện thân để dụ dỗ, lừa chàng
Bằng lời nói, bằng cử chỉ đàng hoàng

Muốn hướng chàng vào con đường tội lỗi
Sau một lúc chuyện trò, con quỷ nói:

“Trước khi nghe ta nói tiếp, Dakha
Anh phải thề sẽ làm đúng lời ta”

Vốn chân thật, lại tin ngay bạn quỷ
Dakha thề mà không cần suy nghĩ:

“Tôi xin thề là sống chết từ nay
Dù ở đâu ban đêm hoặc ban ngày

Sẽ làm theo đúng như lời anh nói
Nếu vi phạm sẽ bị trời bắt tội!”

Con quỷ cười: “Tốt lắm, hãy nghe ta
Cha của anh ốm yếu lại quá già

Vậy hãy giết ông ta đi, đừng ngại
Anh sẽ lên làm Đức vua mãi mãi”

Dakha nghe, nhăn mặt, sợ hết hồn
Dẫu sao chàng vẫn biết đạo làm con

“Ta không thể làm điều này!” chàng nói
“Đừng khuyên ta làm điều gian, tội lỗi”

Con quỷ đáp: “Anh định phá lời thề?
Anh sẽ bị trừng phạt rất nặng nề!

Anh phải chết, phải suốt đời nhục nhã
Và cũng vậy gia đình anh danh giá”

Vậy là chỉ một chốc thôi, Dakha
Đã bị đưa vào bẫy quỷ ma tà

“Vâng, tôi xin nghe theo anh, đành vậy
Nhưng tôi biết làm sao đây điều ấy?”

Con quỷ đáp: “Đừng lo, ta giúp anh
Khi được ta giúp đỡ, việc sẽ thành”

Trong cung điện của đức vua Ma-đát
Có khu vườn nhiều cây to bóng mát

Vua thường hay vào đấy dạo ban đêm
Dưới ánh trăng mờ ảo, cảnh êm đềm

Biết điều ấy, Dakha, do quỷ bảo
Đào chiếc hố trên đường vua đi dạo

Thế là vua ngã xuống hố chết ngay
Mà không biết con mình làm việc này

Còn Dakha lên ngôi vua từ đó
Với cái nhục suốt đời: con giết bố!


Trích “Truyện về các vua (Sacnamê)

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản tiếng Nga của S. Lipkin

О Заххаке и его отце

Жил некий человек в те времена,
Пустыня Всадников — его страна.

Он царствовал, создателю послушный,
Богобоязненный, великодушный.

Вот имя правосудного: Мардас.
Он добротою подданных потряс.

Он был владыкой щедрым, беспорочным,
Владел конями и скотом молочным.

У благородного отца был сын —
Любимец, утешение седин.

Заххаком звался он, простосердечный,
Отважный, легкомысленный, беспечный.

Его и Бивараспом ты зови:
«Бивар» — переведу я с пехлеви —

Есть «десять тысяч» на дари… Военных
Коней имел он десять тысяч ценных.

Он дни и ночи на коне скакал.
Не крови он, а подвигов искал.

Однажды утром посредине луга
Иблис пред ним предстал в обличье друга.

Беседа с ним была сладка, остра.
Он сбил царевича с пути добра.

Сказал Иблис: «Чтоб речь моя звучала,
Я клятвы от тебя хочу сначала».

Был простодушен юноша, тотчас
Исполнил искусителя приказ:

«Твои слова держать я в тайне буду,
Я повинуюсь им всегда и всюду».

Сказал Иблис: «Глаза свои открой:
Ты должен быть царем, а не другой!

Как медлит время с властелином старым,
А ты в тени, ты годы губишь даром.

Престол займи ты, пусть уйдет отец,
Тебе лишь одному к лицу венец!»

Заххак, почуяв боль, насупил брови:
Царевич не хотел отцовской крови.

Сказал: «Ты мне дурной совет даешь,
Дай мне другой, а этот — нехорош».

А бес: «Наказан будешь ты сурово,
Когда нарушишь клятвенное слово,

Бесславным будет близкий твой конец,
Останется в почете твой отец».

Так бес лукавый во мгновенье ока
Царевича поймал в силки порока.

«Как это сделать? — вопросил араб.—
Тебе во всем послушен я, как раб».

«Не бойся, — молвил бес, — тебя спасу я,
Главу твою высоко вознесу я».

Был во дворце Мардаса щедрый сад,
Он сердце услаждал и тешил взгляд.

Арабский царь вставал ночной порою,
Готовился к молитве пред зарею.

Здесь омовенье совершал Мардас.
Тропа не освещалась в этот час.

И вырыл бес на том пути колодец,
Чтоб в западню попался полководец.

И ночь пришла, и царь арабский в сад
Направился, чтоб совершить обряд,—

Упал в колодец, насмерть он разбился,
Смиренный, в мир иной он удалился.

Так захватил венец и трон злодей —
Заххак, отцеубийца, враг людей.

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời