Nỗi nhớ như hạt thóc
rơi từ bông lúa
rơi xuống sân phơi
còn ấm nắng những mùa ngậm sữa
lúa con gái
lúa nghiêng ngả đòng đòng
đất và nước toả hơi sương buổi sáng
vải thô thơm mùi mồ hôi
cánh tay âu yếm cũng là lưỡi hái
hạt thóc như nỗi nhớ
rơi từ con tim
rơi xuống đêm sâu
cuốn theo chuỗi tiếng cười rực rỡ

hạt thóc như nỗi nhớ
chưa biết khóc