Là con của vùng đồi
Ngươi không quên bà mẹ
Đã thổ máu của sữa
Và thổ sữa của máu
Cũng không quên người thân
Đã xa rồi dòng máu
Vì phải mất chín tháng
Bụng mang dạ đớn đau
Hai mươi năm cực nhọc
Để từ một cái phôi
Thành Con Người đứng thẳng
Và chỉ vài phút giây
Để biến thành tro bụi

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)