Kính cẩn tặng hương hồn những kẻ đã chết để cho dân tộc được sống còn
Thân ái tặng tất cả các bạn cùng lý tưởng tranh đấu


Trong ánh sáng tưng bừng trời đất Việt
Dậy tiếng mừng điều tha thiết chờ mong:
Buổi bình minh mà dân tộc Tiên Rồng
Cùng mong đợi suốt đêm đông lạnh lẽo
Đã nhuộm thắm chân trời xuân trong trẻo.
Dưới nắng hồng dìu dịu phủ ngàn cây,
Mầm tự do vun đắp tự bao ngày
Bằng xương thịt của bao trang tuấn kiệt,
Bằng máu huyết não cân dân tộc Việt
Thoạt phủ đầy hoa lá ngát mùi hương.
Chợt giật mình tỉnh giấc, thấy vầng dương
Đã chói lọi ở phương đông rực rỡ,
Rồng đất Việt vui mừng nhìn sụp đổ
Những lâu đài kiên cố và âm u
Với gộng kiềm xiềng xích của quân thù
Đã bao năm buộc vai mình nhức nhối
Và kiềm hãm thân mình trong bóng tối
Xa mặt trời, xa thế giới văn minh,
Xa nền văn hoá Việt rực quang vinh,
Để ngăn cản không cho mình tiến hoá.
Máu đông đặc trong tim vì lạnh giá
Trong hơi xuân ấm áp bỗng dần tan
Rồi dạt dào theo huyết quản lan tràn
Mang sinh lực phát cùng trong thân thể.
Những cơ quan từ bao năm kiệt quệ
Đều dần dần tỉnh dậy, cả thân rồng
Bị liệt tê trong suốt cả đêm đông
Thấy sức mạnh nghìn xưa bừng sống lại.
Vòm trời rộng giục lòng thêm hăng hái
Rồng nương theo ngọn gió lốc quay cuồng,
Băng mình trên mặt bể Thái Bình Dương
Rồi bay vút lên trời cao xanh biếc.

       *

Hỡi các bạn thân yêu! Non nước Việt
Sẽ trường tồn bất diệt với thời gian,
Sẽ dần dần chiếm lại giữa vinh quang
Một địa vị rõ ràng trên thế giới.
Nhưng chúng ta, những người dân Việt mới,
Phải tỏ mình xứng với giống Tiên Long,
Phải cùng nhau hiệp sức, phải chung lòng
Xây đắp lại non sông đà bại hoại.
Phải dứt nạn tương tàn vì đảng phái,
Tận diệt mầm chia rẽ Bắc, Nam, Trung,
Và hoà chung giòng máu Việt hào hùng
Để nền móng quốc gia thêm vững chắc.
Phải qui tập những nhân tài lỗi lạc
Để cùng nhau tô điểm lấy sơn hà.
Cả tương lai đất nước ở nơi ta.
Phải cố gắng chớ dừng tay kiến thiết.
Đối với kẻ cùng chung giòng máu Việt
Đã lỡ lầm phạm lỗi với non sông,
Ta phải nên mở rộng lượng khoan hồng,
Và đối với những kẻ thù bạo ngược
Đã tàn hại quốc dân ta thuở trước,
Ta cũng cần phải có sự nhiêu dung:
Ở quê hương Lê Thái Tổ, Quang Trung
Vô nhân đạo là điều không thể có.
Chúng ta phải cùng nhau lo gột bỏ
Tính ươn hèn ỷ lại của dân ta
Và tẩy trừ thói dâm vật xa hoa,
Những thói xấu nền văn minh vật chất
Tuy hào nhoáng nhưng kém bề sâu sắc,
Cùng với tinh thần phóng túng kiêu căng
Mà bọn người thờ vị kỷ đem sang
Để làm truỵ lạc người dân đất Việt.
Phải khôi phục cái tinh thần tráng liệt
Cái tinh hoa nền cỗ học Đông Phương,
Đã luyện nên bao tính khí cang cường,
Đã hun đúc bao linh hồn trác việt.
Tính phục thiện tôn trọng điều hiểu biết,
Không bao giờ vụ lợi hay tham danh,
Không miệt mài theo đuổi bóng hư vinh,
Chỉ thích sống một cuộc đời lý tưởng,
Dáng nho nhả, hiền lành, đầy độ lượng,
Nhưng vẫn không khiếp nhược hay ươn hèn,
Không cuối đầu sợ hải trước uy quyền,
Không khép nép phục tùng người trái lẽ,
Hay cương quyết, uy nghiêm và mạnh mẽ,
Nhưng vẫn không lỗ mãng hay hung hăng,
Không để lòng độc ác, tính kiêu căng
Đưa hành động đi sai đường chính trực,
Đó là hình dung cuộc đời đạo đức
Của người dân đất Việt tự muôn năm,
Sống luôn luôn bình tỉnh và âm thầm,
Họ chỉ biết phụng thờ non nước Việt,
Làm phận sự đến thế cùng, lực kiệt,
Rồi ung dung xem chết thoảng như về,
Suốt một đời trong sạch chỉ say mê
Vẻ đẹp của nho phong đầy ánh sáng.
Trong trướng gấm, sau những ngày chiến thắng,
Như trong khám tối hay giữa pháp trường
Sau những ngày thất bại nhuộm đau thương,
Họ ngâm vang, giọng ung dung vững chãi,
Những vần thơ trầm hùng hay khẳng khái,
Những áng văn vĩ đại để muôn đời.
Giữa vòng vây, bóng kiếm kích rợp trời,
Hay thất thế, một mình trong trại giặc,
Họ cũng vẫn điềm nhiên không đổi sắc,
Cố bảo toàn danh dự của non sông,
Thân nát tan mà tất dạ sạch trong
Vẫn không khuất kẻ tham tàn bạo ngược.
Cái hào khí của người dân Việt trước,
Chúng ta cần phải có lúc gian nguy
Để tỏ rằng giòng máu Việt chưa suy,
Còn đáng được sinh tồn trong vũ trụ,
Khôi phục được tinh thần văn hoá cũ,
Chúng ta cần phải cải cách canh tân
Để nâng cao đời sồng của nhân dân,
Đuổi vạn quốc trên con đường kỹ thuật,
Phát triển đến tuyệt vời nguồn lực
Dồi dào và khoẻ mạnh của dân ta,
Và làm cho rạng rỡ những tinh hoa,
Những đức tính của gióng nòi Đại Việt.

       *

Hỡi các bạn! Những công trình kiến thiết
Của chúng ta sẽ nặng nhọc lâu dài,
Và con đường đưa đến cảnh tương lai,
Cảnh xán lạn mà chúng ta mong ước
Sẽ hết sức gay go, đầy trở lực.
Nhưng chúng ta chẳng được phép sờn lòng,
Để chồn chân vì lối bước gai chông.
Chúng ta phải đặt hết lòng tin tưởng
Vào sức mạnh tiềm tàng nhưng vô lượng
Mà dân ta đã tỏ tự muôn đời.
Quần tụ trên một giải đất hẹp hòi,
Sống bên cạnh một giống người hùng mạnh
Là giống Hán sớm văn minh cường thạnh,
Hai mươi lần đông đúc hơn dân mình,
Tổ tiên ta đã mạnh tuốt gươm linh
Luôn tranh đấu để xây nền tự chủ.
Đã giữ được vẹn toàn biên giới cũ,
Dẹp tan quân giặc Bắc đến tranh giành
Lại còn thừa sức lực diệt Chiêm Thành,
Bình Chân Lạp để mở đường Nam tiến,
Uy hiếp Miên, Lào, Xiêm La, Miến Điện,
Xây dựng nền bá chủ khắp miền Nam.
Suốt quãng đời dài dặc bốn nghìn năm
Đã phải trải biết bao ngày đen tối,
Nhưng luôn luôn cố tìm cơ quật khởi,
Chăng bao giờ thất vọng trước nguy nan.
Hơn nghìn năm dưới ách Hán hung tàn
Vẫn không để tiêu tan hồn chủng tộc,
Khi độc lập chẳng bao giờ nuốt nhục,
Chịu cam tâm khuất phục trước cường lân.
Ánh thanh gươm đất Việt đã bao lần
Khiến Trung Quốc phải bàng hoàng kinh động.
Phá Khâm, Liêm, Lý triều làm giặc Tống
Phải hải hùng chấm dứt mộng xăm lăng
Đoàn quân Nguyên thế mạnh tựa non tràn
Sức chế ngự cả hai châu Âu, Á,
Nhưng ba lượt sang nước ta đánh phá,
Ba lượt thua tơi tả, phải ôm hờn
Trốn trở về phía Bắc ải Nam Quan,
Hai mươi vạn quân Mãn Thanh kiêu, ác
Chỉ một buổi giao chinh đà vỡ nát,
Làm dân Tàu vùng giáp giới Việt Trung
Cùng kinh hoàng đi trốn nạn Quang Trung.
Bao trang sử anh hùng đà chứng tỏ:
Người giống Việt chẳng bao giờ sợ khó,
Chẳng bao giờ lui bước trước gian nguy,
Khi phú cường cũng như lúc suy vi
Vẫn không để mất tinh thần chiến đấu.
Hỡi các bạn! Ta phải cùng noi dấu
Những anh hùng liệt sĩ của ta xưa.
Giống Lạc Hồng ta năng lực có thừa
Để xây đắp mt ngày mai xán lạn.
Đừng thấy khó mà sinh lòng chán nản,
Phải tiến lên! Phải phấn chấn tự cường
Và bền gan chiến đấu cho quê hương
Xứng đáng với những ngày xưa oanh liệt.

       *

Hỡi các bạn! Lúc hoàng hôn sắp chết,
Nếu tình cờ bước chiến đấu gian lao
Đưa bạn đi đến đỉnh một đồi cao,
Bạn hãy tạm dừng chân trong chốc lát
Và lặng ngắm cánh đồng không bát ngát
Phơi mênh mông xa tít dưới chân đồi.
Bên giòng sông uốn khúc lượn lờ trôi.
Mặt phẳng lặng dưới tà dương lấp loáng,
Hãy nhìn những đường kinh đào ngay thẳng
Nước trong veo thấp thoáng dưới màn cây
Chạy dọc ngang trên mặt cánh đồng lầy
Mang Nguồn Sống và Phì Nhiêu phân phát
Cho những vườn tược ruộng nương xanh ngát
Bao chung quanh những làng xóm êm đềm.
Dưới tàn cau phơ phất, hãy nhìn xem
Những mái ngói với nhà tranh chen chúc,
Và len lỏi dưới hàng sao cao vút
Kìa con đường thiên lý chạy quanh co,
Cả một bức tranh đẹp đẽ nên thơ
Trước mặt bạn đang phơi mình lộng lẫy.
Nếu bạn nhớ rằng mỗi phân đất ấy
Đều thắm nhuần nước mắt lẫn mồ hôi
Của tổ tiên khai thác tự muôn đời,
Nếu bạn nhớ rằng toàn dân giống Việt
Đã phải đổ biết bao nhiêu máu huyết
Trong những lần quyết liệt chống xăm lăng
Để giữ cho toàn vẹn mảnh giang san
Mảnh đất sống tối cần cho chủng tộc,
Bạn sẽ thấy cả bao nhiêu khó nhọc
Mà tiền nhân đã phải chịu vì ta.
Lòng biết ân, thắm thía và sâu xa
Sẽ bừng dậy, ngập tràn tâm trí bạn.
Trong làn khói toả mờ trong mái xám
Những nếp nhà lẫn quất dưới cây xanh,
Bạn sẽ xem như có khí anh linh
Của đất nước bay mơ màng phảng phất.
Và trong tấm màn sương lam dầy dặc
Phớt nhuộm màu vàng nhạt của hoàng hôn
Phủ âm thầm lặng lẽ trên giang sơn,
Đang ấp ủ cảnh non sông Đại Việt
Tiếng chuông chùa trầm bổng giọng ngân nga
Vang vang trong hơi lạnh của chiều tà
Chen tiếng hát du dương xa văng vẳng
Của mục tử lùa trâu trên đồng vắng
Theo gió chiều bay vút trên từng không.
Bạn sẽ nghe như tiếng của non sông
Của nòi giống tự nghìn xưa vọng lại.
Bạn sẽ thấy trong một giây cảm khái
Cả mối tình tha thiết mến quê hương.
Bạn sẽ tin với tất cả niềm thương:
“Dân tộc Việt sẽ trường tồn bất diệt”.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]