Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Triêu ngày 12/06/2025 20:44
Trên biển khơi diệu kỳ yên tĩnh
Thuyền lặng trôi lướt sóng trời xanh
Ơi thuyền trưởng! Biết chăng bờ bến
Nơi chẳng còn bão tố vây quanh
Phương Tây đó bao buồm nằm nghỉ
Neo cắm sâu yên giấc thu lành
Ta sẽ lái đưa về bến ấy
Cõi vĩnh hằng — bến mộng bình sanh.
Gửi bởi Triêu ngày 12/06/2025 20:22
Có một bầu trời khác luôn xanh thắm
Có ánh mặt trời kia toả dịu lòng.
Dẫu bóng tối này còn giăng phủ,
Austin ơi, chớ vội phiền lòng
Kệ rừng xưa phai màu tăm tối,
Kệ đồng hoang tịch lặng khôn nguôi
Đây rừng nhỏ, lá luôn xanh thắm,
Đây vườn kia, sương chẳng ghé thăm
Hoa không úa, ong ca rộn rã,
Vườn thanh bình, muôn sắc chan hoà.
Anh ơi, xin hãy cùng em bước
Vào khu vườn mộng đẹp bao la.
Gửi bởi loretta__ ngày 12/06/2025 15:34
Dù con bé xíu xinh xinh,
Theo quạt tay nhỏ dạo quanh hội làng.
Dáng em nghiêng bước nhẹ nhàng,
Nắng trưa cũng bớt, gió sang cũng cười.
Ô cha – lặng lẽ giữa trời,
Theo cùng mưa bão, đứng nơi gió ngàn.
Người đi trời đổ mưa tràn,
Mượn cha che tạm, chẳng màng nặng vai.
Con thì điểm sắc trang đài
Cha thì đương chọi tháng ngày dãi dâu.
Người mang, kẻ mượn dài lâu,
Ô cha còn giữa nhịp cầu thế gian.
Gửi bởi loretta__ ngày 12/06/2025 14:22
Cuộc sống — là điều ta gây dựng
Cái chết? Không ai hiểu tận tường
Chúa — quen Ngài ấy — thế là đủ chứng
Không cần ai khác đứng làm gương.
Ngài — không tin kẻ xa lạ
Kẻ khác — dễ phản bội lại ta
Chỉ cần lòng mình không ngần ngại
Chỉ cần chính Ngài đã biết ta là ai.
Mọi khoảng cách — Ngài từng đi hết
Chẳng còn dặm mới để sợ sai
Từng bước mịt mùng — Ngài đều vượt cả
Bằng ánh nhìn sâu, bằng bước chân dài.
Ngài đã bước — dịu dàng và vững chãi
Dẫn lối thiên đường — chẳng ngại tương lai
Kẻ hèn mới đứng hoài nơi cửa ngõ
Không dám dấn thân, không dám theo Ngài.
Gửi bởi loretta__ ngày 12/06/2025 14:02
Đã sửa 1 lần,
lần cuối bởi loretta__
vào 12/06/2025 14:02
Núi ngồi giữa cánh đồng
Như ngai vàng vĩnh cửu
Mắt ông - dõi bốn phương
Tâm ông - xét mọi hướng.
Bốn mùa như bầy con
Quỳ bên chân lặng thinh,
Tổ phụ của thời gian
Tổ tiên của bình minh.
Gửi bởi loretta__ ngày 12/06/2025 13:52
Tình yêu có trước đời ta,
Có sau cái chết, vượt xa luân hồi
Là nguồn sinh khởi đất trời,
Là làn hơi thở giữa đời thênh thang.
Gửi bởi loretta__ ngày 12/06/2025 11:03
Hồng thắm phai tàn, sắc úa hoa,
Tím kia cũng rữa, cánh lìa xa.
Ong bay lặng lẽ qua miền vắng,
Nắng xế trời tây đổ bóng tà.
Bàn tay thuở trước ngập ngừng hái,
Chốn Auburn đó, vắng hồn qua
Cúi xin giữ lấy bông hoa nhỏ,
Kẻo rồi tất cả cũng phôi pha.
Gửi bởi loretta__ ngày 11/06/2025 17:23
Đài, cánh, gai xanh,
Buổi sáng trong lành.
Giọt sương long lanh,
Một hai ong quanh.
Gió lượn thinh không
Cây lá đón trông
Ta đây hoa hồng!
Gửi bởi loretta__ ngày 11/06/2025 16:50
Không ai hay đoá hồng nhỏ xinh
Tựa khách hành hương giữa lặng thinh
Nếu chẳng có ta – người ở lại
Nhặt lên, dâng tặng một bóng hình
Chỉ có ong kia còn nhớ đến
Chỉ có bướm xưa vẫn chẳng quên
Từ chuyến đi xa về vội vã
Xếp đôi cánh nhẹ, nép mình êm.
Chỉ có cánh chim còn ngơ ngác
Chỉ chút heo may khẽ thở than
Ôi đoá hồng ơi – sao dễ chết
Như em vừa thoảng, đã vừa tan
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Bình luận nhanh 0
Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.