Quế Hằng Chỉ mới nghe thôi đã khoái rồi Tim chi nhạy cảm thế tim ơi Nhìn gà tưởng phượng đê mê dạ Uống nước ngỡ bia hể hả hơi Thơ phú chi mà thôi thúc nhạc Hình hài sao lại phởn phơ đời Người đâu “Gieo mộng” cho đơm “mộng” Cách trở quan san chẳng thể ngồi
CHỚ RỐN NGỒI !
Ôm bóng trăng suông thấy sướng rồi, Lả lơi buông xướng họa người ơi. Ngửi hương Quế thoảng đê mê dạ, Bỡn ánh Hằng xa hổn hển hơi. Du dương tình khúc ngây ngất nhạc. Mơn mởn hình hài lãng…
Giày ấy xem ra cũ quá rồi Nhưng là tri kỷ đó mình ơi Chỗ dầy ôm ấp vùng da nhạy Khoảng lõm mân mê đoạn thịt lồi Mỏng mảnh sợi dây thêu lẽ sống Mong manh vết nứt dệt tình đời Ngoài kia đồ mới dù khêu gợi Anh vẫn nâng niu chẳng bỏ rờ
THÍCH THÌ RỜ
Báu chi giầy cũ đã dùng rồi “Tri kỷ” chi chi hả người ơi? Quanh mép nhựa bong làm mõm hoác, Khắp mặt da nhăn khiến mu lồi. Dùng lâu nhão nhoẹt cần thay số, Giữ mãi mốc meo chỉ thiệt đời. Tiếc rẻ “nâng niu” cho…
HOA MƯỚP Quế Hằng Đẹp đến thế kia để họ thèm Em xinh quá đỗi dạ thầm khen Xanh rờn quả ngọt trêu ong lạ Vàng rộm hoa thơm ghẹo bướm quen Nhuận sắc thắm tươi gây kẻ mến Nồng hương tỏa ngát khiến người ghen Bay bay cánh mỏng du cùng gió Cánh Mướp lunh linh vẻ nếp nền
ĐỜI HOA MƯỚP Thây lẩy quả non ngó thấy thèm, Nhìn hoa vàng rộm buột lời khen. Ông qua bà lại còn hơi lạ. Bướm chán ong chường đã quá quen. Duyên phận đào hoa vì ngứa ghẻ, Cuộc đời sơ mướp bởi hờn ghen. Ong…
Chuyện ấy xem ra tớ ngại ngùng Cú đời thì nói cứ bi bung Kiêng khem chẳng phải mà khô miệng Thiếu thốn không qua vẫn rỗng lòng Mấy bận dạ mơ thơ một chuỗi Đôi lần tim mộng phú dăm chồng Vì sao chả biết vì sao nhỉ Để đến kiếp nào mới bống bông
Quế Hằng
BÓNG BỒNG BÔNG “Chuyện ấy” có chi ngại với ngùng? Thích thì cởi tuột búng bùng bung. Hứng chơi tới bến cho vừa dạ, Thích quậy tẹt ga để hả lòng. Khối kẻ mày râu không thích vợ, Nhiều cô thục nữ chẳng cần chồng. Những…
NGÀY MƯA GIÓ Quế Hằng Một ngày nhàn nhã đến cô đơn Biết gửi vào đâu sự dỗi hờn Xuống ruộng ướt nhề mưa lướt thướt Lên đồi vắng ngắt nước luồn chuồn Lò mò tin nhắn thùng thư nghẽn Lọ mọ gu gơ chú chuồn chờn Người hẹn sợ “trời” đành lỗi hẹn Thu mình bó gối tới hoàng…
Ao nhà chẳng rộng cũng không sâu Mấy bác mon men muốn đặt thầu Chú Tớn vênh vang mang dậm, lưới Chàng Ty tí tởn vác đăng, câu Khách đi vội vã sờ bao nải Chủ đứng thong dong nắn túi hầu Có của xinh xinh cao giọng thách Si mê cho chết đợi còn lâu Quế Hằng
NGÂM LÂU
Khoái ao khuất nẻo hỏm hom sâu, Thấy chủ gọi rao, cũng muốn thầu. Chỉ sợ bờ nông tràn cỏ rác, Lại lo nước ngập mút cần câu. Vận may hợp cảnh lên ông chủ, Số rủi vô duyên xuống đứa hầu. Thích mướn…
Vóc ngọc vô tình bị dính mưa Phong phanh áo mỏng lộ ra chưa Tan lòng kẻ nọ đôi đường thiếu Xót dạ người kia mấy khoảnh thừa Dù móm trời cho no vẫn muốn Dẫu tàn đất thí chết không chừa Hỡi ai có của xin đừng để Vóc ngọc vô tình bị dính mưa QH
CHUYỆN NẮNG MƯA
Nắng cực, lão trời són rỉ mưa, Nhân gian nhày nhụa, sướng hay chưa? Chốn ban tình cảm đời đơn bạc, Nơi nhận ái ân sức dư thừa. Mải bám vài hôm đành bỏ lỡ, Cố đeo mấy bận phải xin chừa. Môi trường…
Hằng về chốn mới tận lưng trời Gió lượn quanh quanh muốn ghé chơi Đàn nắng tung tăng như nhảy múa Lũ mây lướt thướt tựa trườn bơi Luôn mươi chú Cuội đùa bên suối Với chục cây đa đứng mé đồi Còn cái nhà kia không muốn bán Vẫn cùng bè bạn hả hê vui Quế Hằng
TRĂNG MUỘN
Trăng muộn lẩn xa tít xó trời, Dù muốn khách tình cũng khó chơi. Hòa Bình nhà mới ai buồn múa? Văn Quán ao tù khách biếng bơi! Nổi hứng trọc trơ hòn đá cuội, Giải khuây chát xít quả sim đồi. Phần…