Hôm rồi em đã nói trong thư Rằng anh ong bướm bỏ quên em Trong này em nhớ, rồi em khóc! Em đã hận anh chẳng bến bờ .. Rồi chiều em lại khóc bơ vơ Mây gió trên cao cứ hững hờ Em khổ em đau mà ai biết.. Em nói với trời.."anh phụ em"
Rồi em giận dữ viết vào thư "Anh bạc như vôi thế nghĩa à Từ nay ta chẳng cần nhau nữa Em chẳng muốn mình phải đau thêm..." úi dà Sáng này anh đã nhận thư em Trời ơi thương nhớ ngạt tim anh Kìm lòng chẳng được anh mở đọc ..híc híc một…
Chán viết chơi Tháng tư này tôi tròn hai lăm tuổi Ngược thời gian giấc ngủ những năm dài Hư không quá đời ơi!ngày tháng cũ Mông lung đôi chân ũ rũ tâm hồn
Nhếch môi đắng khói thuốc vờn câu nhạc Chán chê đời ôi nhân thế bon chen Lắc quầy quậy thôi thôi đừng nhớ đến Gian dối tình đời sâu hiểm dạ nhân gian .. Ôi kiếp khổ phải chăng là vận mệnh? Thả bước theo lòng mang nặng tội nhân sinh Năm tháng ấy thả nổi trôi danh vọng Đưa tay hứng về những đáp trả oái ăm ...Nhiệt huyết đời than thay…
Đêm mộng trăng huyền hôn khóm cây Vườn trăng mãi miết, ánh trăng say Thời gian lặng lặng như đứng đợi Đôi lứa đang còn tay siết tay
Mắt nàng anh cứ ngỡ trăng mây Huyền trong ánh mắt dịu mi dày Nhuỵ tình môi ấy còn ngây ngất Trăng tình đêm ấy hãy còn say Giật mình đêm vắng ngữa đôi tay.. Mưa rơi rệu rã cả đêm dày Hơi đông len buốt vào chen gối lắc đầu nuối tiếc giấc mơ say
Nợ đời còn chưa trả Hồn đã gầy đã khô Tình buồn tim xơ xác Đôi mắt vàng tháng năm Người đi không ngoảnh lại Nắng thu buồn âm u Ngợp trời hoa mây tím Ngõ thu không bàn chân Chút tình thôi để lại Chết trên đường buâng khuâng .. Chợt xót thương vận mẹnh Chán chê, đời khinh khi Chợt buồn lòng chân thật Ủ ê người tình si Tình ơi cho ta hỏi Tình ơi tình là chi? .. Sinh kiếp người bé nhỏ Nên ước mộng cao vời với hoài tay không tới Tình ơi, thôi cứ đi
Người đến đây cho vơi bớt nỗi buồn Ta bên người ,ta sẽ ở luôn luôn Sẽ cầm mãi tay người ,sẽ nhìn hoài ánh mắt Nhanh lên đi !lửa tình ta sắp tắt Vì năm tháng ưu phiền mờ mịt những cơn đau Đời còng tay anh, đời siết chân anh! Thương nhớ lắm chẳng thể nào đến được! Sao không cho anh một lời hẹn ức Sao không được ngồi hạnh phúc bên nhau! Xa vời xa!ôi chua xót thương đau một phút nhìn nhau cũng chẳng thành ước nguyện Nửa phút cười đùa cũng chẳng thành mong ước Hạnh phúc bên người anh xin được…
Tưởng còn xanh Tưởng còn xanh ..cứ ngỡ còn xanh Mà tan tác rụng dưới trời mưa thu Dưới trời anh mây gió âm u em đi xa biệt mùa thu lỡ làn Để nắng buồn mưa cũng rũ sầu
Còn đâu ước vọng héo mòn theo mưa Để đợi chờ khô héo nắng trưa Để ngồi hụt hẫng chiều mưa một mình Nhớ chăng em lời cuối cuộc tình -Em đi anh nhớ giữ gìn tình em ... Chiều ngoài này thờ thẫn ngồi xem Mưa thu Đà Nẵng ướt nhèm tim anh Tưởng còn xanh cứ ngõ còn xanh Thôi thì thôi đã..thôi thì mất nhau Chiều qua nhận…
Thời gian tưởng chừng như cơn gió Thoáng giật mình lá rụng đầy sân Ba năm hoá dại hoá đần Bảy năm hoá phút bần thần...mất nhau Tưởng ngày cũ một trời hoa bướm Ngây thơ trưa hai đứa vui cười ...Búng tay vụt một đốm tàn Nhân gian ơi hởi một là khói bay Chốn xưa cũ chiều nay ghé lại Bà mẹ quê gom lá sau vuờn Khói lên mờ mịt cuối đường Lá khô lá lại theo đường khói mây