Có thể chẳng bao giờ em về thăm quê anh
Nên gió Lào trở nên băn khoăn trăn trở
Hối hả tìm người trong nỗi nhớ
Ào ạt suốt tháng năm…

Có thể chẳng bao giờ em về thăm
Nên gió chưa bao giờ lặng lẽ
Mùa xuân qua đi như thường lệ
Vượt núi đồi, sông suối… gió về đây;

Ôi gió của Miền Tây
Như thuốn thọc bếp lò đỏ rực
Loang loáng trên mặt đường hừng hực
Áo chưa vắt nước đã khô;

Gió ào ào xé nát những nương ngô
Gió lồng lên trên mặt đường đỏ bụi
Gió táp vào những đôi chân trần…