Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Mắt Bão

COI  THI

Đồng hồ từ tốn chạy
Lê những mũi kim dài
Thời gian trôi ái ngại
Mắt mở hoài không lên.

Sự thinh lặng không tên
Lan tỏa khắp căn phòng
Suy nghĩ nào lơ đễnh
Vụt trở thành hư không.

Thí sinh đầu trống rỗng
Miệng cắn bút, chống cằm
Cố lôi từng con chữ
Đang nơi nào xa xăm.

Giám thị ngồi suy ngẫm
Bao lâu nữa hết giờ?
Ly cà phê uống cạn
Mắt liếc nhìn chỏng chơ.

Chín mươi phút ban cho
Một nỗi chờ dai dẵng
Chán cái trò im lặng
Chờ hết giờ ngẩn ngơ.
                           24/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

GỞI  EM

Sáng tinh sương Sài Gòn còn quên ngủ?
Quán ven đường
Thiếu vắng một người quen
Cà phê đắng môi buồn chưa uống cạn
Thành phố thưa người
Giọt nhớ vắn dài…

Sài Gòn
Có còn những cơn nắng mê say?
Nhớ cái nóng rát da trưa đổ lửa
Quán cóc nào nơi dừng chân tâm sự
Cây thời gian khắc kỉ niệm thành tên

Sài Gòn
Mùa về mưa trắng không em?
Con đường vắng trở mình tắm mát
Nghe nỗi buồn đang len lén hát
Phía trời xa
Rớt xuống
Một giọt chiều.

Đêm Sài Gòn
Vui lắm không em?
Hội hoa đăng dòng người, xe hối hả
Rộn ràng quán,
Đèn bừng lên muôn ngả
Em nơi đâu?
Giữa đông đúc phố phường.

Sài Gòn
Khuya về
Có lạnh hay không?
Thèm hơi ấm dịu dàng đêm tóc rối
Căn phòng lặng mình ai ngồi độc thoại
Ngoài song thưa
Xao xác
Một vầng trăng!
                                                        28/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Dũng

Mắt Bão đã viết:
GỞI  EM

Sáng tinh sương Sài Gòn còn quên ngủ?
Quán ven đường
Thiếu vắng một người quen
Cà phê đắng môi buồn chưa uống cạn
Thành phố thưa người
Giọt nhớ vắn dài…

Sài Gòn
Có còn những cơn nắng mê say?
Nhớ cái nóng rát da trưa đổ lửa
Quán cóc nào nơi dừng chân tâm sự
Cây thời gian khắc kỉ niệm thành tên

Sài Gòn
Mùa về mưa trắng không em?
Con đường vắng trở mình tắm mát
Nghe nỗi buồn đang len lén hát
Phía trời xa
Rớt xuống
Một giọt chiều.

Đêm Sài Gòn
Vui lắm không em?
Hội hoa đăng dòng người, xe hối hả
Rộn ràng quán,
Đèn bừng lên muôn ngả
Em nơi đâu?
Giữa đông đúc phố phường.

Sài Gòn
Khuya về
Có lạnh hay không?
Thèm hơi ấm dịu dàng đêm tóc rối
Căn phòng lặng mình ai ngồi độc thoại
Ngoài song thưa
Xao xác
Một vầng trăng!
                                                        28/12/2008
Chưa một lần được ghé Ngọc Biển Ðông
Mà nghe kể qua những dòng thơ cũ

Rằng...
Sài Gòn đêm !
Ánh đèn vàng bao phủ
Mùa Xuân sang, chim Én rủ nhau về
Rằng...
Sài Gòn mưa !
Những cơn mưa dầm dề
Nhưng không thể cuốn trôi hồn thi sĩ
Rằng...
Sài Gòn em !
Là chùm hoa phượng vĩ
Cháy thơ tôi, một màu đỏ sân trường
Rằng...
Sài Gòn là nhớ, là thương
Là khắc khoải những con đường rợp lá
Là xa lạ nhưng lại quá thân quen
Là quán cóc !
Cuối con phố không tên
Chiều tan học rủ nhau về qua đó
Là mùa hè có những chú Ve nhỏ
Hát không ngừng, đến rát cổ trên cây
Sài Gòn ơi !
Biết đến bao giờ đây ?
Tôi được gặp đôi vai gầy duyên dáng
Mắt nâu buồn tan trong chiều gió thoảng
Cùng trốn mưa dưới những mảng tôn dày
Sài Gòn ơi !
Ðâu dám nghĩ một ngày
Vần thơ tôi chỉ mang đầy tưởng tượng
Vẽ không hay cũng mong người độ lượng
Bởi tình yêu !
Với cánh Phượng Sài Thành...
(Xin được gửi tới Mắt Bão, Sài Gòn trong tưởng tượng, vì Lửa chưa được may mắn vào đó, nên có gì không đúng thì Mắt Bão hãy thông cảm cho Lửa nhé .
Kính mến)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Cô gửi em bài thơ về Sai Gòn nhé
MỘT THOÁNG SÀI GÒN

Buổi sáng,
Tôi đi ngang Sài Gòn,
Khi những ngọn đèn còn ngái ngủ,
Những dãy nhà cửa đóng,
Chỉ có tiếng lá rơi,
Tiếng chổi của người quét rác xạc xào trong gió,
Sài Gòn trong kí ức tôi thật đẹp,
Thật dịu dàng,
Tràn đầy những câu thơ lãng mạn,
Sài Gòn với bao cơn mưa bất chợt
                   Và những ngày nắng sững sờ,
Sài Gòn nơi tôi quen và yêu người đàn ông của tôi.

Buổi chiều,
Tôi đi ngang Sài Gòn
Hoàng hôn chảy theo dòng đường chật hẹp
Những chiếc tải nối đuôi,
Sáu mươi phút mới vượt qua trạm đèn góc phố.
Sài Gòn bụi bậm,
Sài Gòn bộn bề,
Sài Gòn với những ống khói nhà máy phả mù trời
Xe công nhân giờ tan tầm vội vã…

Trong kí ức tôi,
Sài Gòn vẫn đẹp
Như cô gái ngồi ở một băng đá yên tỉnh
Tập thơ tình trên tay,
Đôi mắt mơ màng.
Chiếc lá vàng rụng trên vai,
Sài Gòn vẫn còn những cơn mưa bất chợt,
Những ngày nắng sững sờ,
Tôi yêu Sài Gòn vì  nơi đó sinh ra người đàn ông của tôi.

24/8/08
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thiên Khúc

Mình cũng xin góp một chút Sài Gòn nè! Chúc mọi người vui !

BUỔI SÁNG SÀI GÒN

Có tiềng gà gáy sáng,
Có hơi lạnh giăng giăng.
Vầng trăng còn nán lại ,
Hỏi thăm cô mặt trời.

BUỔI SÁNG đi xuống phố,
Ồ! Sài Gòn tinh khôi .
Ô tô và con phố ,
Mơ thật hiền bên nhau.

Mặt trời như cô gái,
Ngái ngũ sau hàng cây.
Chắc bị mẹ gọi dậy,
Giận hờn vọt lên mây.

Người ta vừa xuống phố,
Những tiếng cười ,lời ca.
Con gái Sài Gòn lạ,
Đi ra những gót hài.
Có cô đi chim sáo,
Có cô đi chim sẻ.
Lại có cô còn cười,
Nụ cười trông rất nắng.

Người ta dọn hàng ăn,
Cơm tấm rồi phở bắc,
Cái mùi thơm huyễn hoặc ,
Níu những bàn chân xinh.

Giữa vạn cái linh tinh,
Anh lao công ngáp vội,
Vợ anh vờ trách yêu ,
"Đã sáng ra rồi đấy,
Người ta cười đó anh"

Bên cái vỉ hè sạch,
Bác xe ôm ngũ gật.
Mấy cô thể dục về,
Nhìn bác- cười một cái.

Người ta đi ngoài phố,
Đã nhiều lên , nhiều lên.
Sài Gòn - ôi buổi sáng ,
Đẹp làm sao, làm sao.

( Sang 21/10/08)
Ổi thơm em nửa quả
Còn lại anh gửi thơ
Để những lúc mong chờ
Ngửi thơ và nhớ nhỏ!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

TRẢ EM

Trả lại em góc phố
Nơi in dấu mình qua mỗi sáng
Tay đan tay nghe lá rụng xạc xào
Tình yêu từ đó bay cao…

Trả lại em ngọt ngào
Vầng trăng non lửng lơ hờn dỗi
Cái lạnh đêm làm môi em rét mướt
Vì anh quên sẻ chia ấm áp dịu dàng…

Trả lại em nhịp nhàng
Vòng xe nào thoăn thoắt đi qua
Nơi hạnh phúc, khổ đau và vội vã
Dù dòng đời có trôi về trăm ngã
Nơi cuối đường em vẫn đứng đợi anh…

Trả lại em nồng nàn
Mùi tóc thân quen
Trả lại em bao lần hò hẹn
Quán ven đường ngập tràn kỉ niệm
Cho anh yêu biết mấy những phút giây chờ đợi
Có em bên đời lời yêu bỗng xinh tươi…

Trả lại em nụ cười
Giòn tan, thơm ngát…
Đá nở hoa và dòng sông bỗng hát
Rạo rực mưa về chở yêu dấu riêng tư

Trả lại em bài thơ
Ru nỗi nhớ về em theo từng cơn mộng mị
Lang thang trên lối mòn vô vị
Anh khẽ đưa tay hứng nuối tiếc rộn ràng…

Trả lại em mùa xuân
                        vàng nắng mênh mang
Cho đời anh đông đến
                        lạnh lùng trống trãi.
                                                 06/01/2009
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

THƯ GỬI THÁNG GIÊNG
                                                 (Tặng học sinh 12)

Ta mơ kết mây trời thành áo lụa
Để khoác lên vóc ngọc nắng hanh vàng
Chú chim nhỏ giật mình thôi ca múa
Gió vô tình nâng những ước mơ xa…

Những ước mơ xanh màu trời biêng biếc
Chợt bừng lên theo lời hẹn ban đầu
Giã từ nhé lời chúc lành tháng chín
Trống khai trường cũng đã gióng từ lâu.

Kể từ đó cây hồn nhiên kết nụ
Giọt mưa xuân tưới mát tháng giêng tròn
Để giấc ngủ vỗ về từng đêm mộng
Để suy tư hóa vụng vại đầy vơi.

Em cứ thế bước vào mùa nắng gọi
Tháng giêng vàng như một nụ cười duyên
Xin em cứ hồn nhiên như lá cỏ
Để cuối mùa chờ chiếc lá trạng nguyên.
                                                      01/01/2009
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

Lửa đã viết:
Mắt Bão đã viết:
GỞI  EM

Sáng tinh sương Sài Gòn còn quên ngủ?
Quán ven đường
Thiếu vắng một người quen
Cà phê đắng môi buồn chưa uống cạn
Thành phố thưa người
Giọt nhớ vắn dài…

Sài Gòn
Có còn những cơn nắng mê say?
Nhớ cái nóng rát da trưa đổ lửa
Quán cóc nào nơi dừng chân tâm sự
Cây thời gian khắc kỉ niệm thành tên

Sài Gòn
Mùa về mưa trắng không em?
Con đường vắng trở mình tắm mát
Nghe nỗi buồn đang len lén hát
Phía trời xa
Rớt xuống
Một giọt chiều.

Đêm Sài Gòn
Vui lắm không em?
Hội hoa đăng dòng người, xe hối hả
Rộn ràng quán,
Đèn bừng lên muôn ngả
Em nơi đâu?
Giữa đông đúc phố phường.

Sài Gòn
Khuya về
Có lạnh hay không?
Thèm hơi ấm dịu dàng đêm tóc rối
Căn phòng lặng mình ai ngồi độc thoại
Ngoài song thưa
Xao xác
Một vầng trăng!
                                                        28/12/2008
Chưa một lần được ghé Ngọc Biển Ðông
Mà nghe kể qua những dòng thơ cũ

Rằng...
Sài Gòn đêm !
Ánh đèn vàng bao phủ
Mùa Xuân sang, chim Én rủ nhau về
Rằng...
Sài Gòn mưa !
Những cơn mưa dầm dề
Nhưng không thể cuốn trôi hồn thi sĩ
Rằng...
Sài Gòn em !
Là chùm hoa phượng vĩ
Cháy thơ tôi, một màu đỏ sân trường
Rằng...
Sài Gòn là nhớ, là thương
Là khắc khoải những con đường rợp lá
Là xa lạ nhưng lại quá thân quen
Là quán cóc !
Cuối con phố không tên
Chiều tan học rủ nhau về qua đó
Là mùa hè có những chú Ve nhỏ
Hát không ngừng, đến rát cổ trên cây
Sài Gòn ơi !
Biết đến bao giờ đây ?
Tôi được gặp đôi vai gầy duyên dáng
Mắt nâu buồn tan trong chiều gió thoảng
Cùng trốn mưa dưới những mảng tôn dày
Sài Gòn ơi !
Ðâu dám nghĩ một ngày
Vần thơ tôi chỉ mang đầy tưởng tượng
Vẽ không hay cũng mong người độ lượng
Bởi tình yêu !
Với cánh Phượng Sài Thành...
(Xin được gửi tới Mắt Bão, Sài Gòn trong tưởng tượng, vì Lửa chưa được may mắn vào đó, nên có gì không đúng thì Mắt Bão hãy thông cảm cho Lửa nhé .
Kính mến)
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

Lửa ơi! Mắt Bão là dân miền tây "gặt". MB chỉ vài lần đến SG thôi, nên SG cũng là tưởng tượng của MB thôi. Bài thơ của Lửa hay lắm!
Hy vọng được đọc nhiều thơ của Lửa hơn.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

ĐỢI

Thật sự là nhỏ đã đi sao?
Căn phòng trống ta về trong vắng lặng
Ôi giọng nói đâu đây còn văng vẳng
Dáng nhỏ ngồi ta dệt những lời thơ

Thật sự là đây
                 không phải giấc mơ
Bóng dáng ấy chắc bây giờ xa lắm!
Rồi những ngày trời tự nhiên trở lạnh
Bếp than hồng ai sưởi ấm cùng ta?

Bữa cơm chiều sao bỗng thấy lạ xa
Vẫn hì hục nấu món canh chua nhỏ thích
Không nhìn thấy cái nhíu mày tinh nghịch
Mắt cay xè
             hờn dỗi
                       những ngày xưa.

Và chiều nay trời lại đổ cơn mưa
Mình ta ngồi chắt chiu từng kỷ niệm
Rồi vỡ òa theo tiếng mưa ngọt lịm
Nghe hút sâu một một khoảng nhớ ướt nhòa!

Đợi nhỏ về sẽ ấm những ngày xa
Bỏ mùa đông mồ côi cùng năm tháng
Xòe tay đếm bao hư vô mờ nhạt
Trau truốt vầng trăng
Chôn đêm tối bão bùng!

Đợi nhỏ về thơ ta lại rưng rưng
Niềm cảm xúc bay theo cùng hương tóc
Nụ cười nở trên đôi môi ngà ngọc
Cho lòng ta lãng mạn một đêm tình.

Nhỏ sẽ về!
Ừ! Ta cứ đinh ninh
Đem mây gói vào niềm riêng một cõi
Nhặt gió giấu trong câu thơ mong đợi
Chờ nhỏ về!
Cùng mây gió lãng du.
                                                    Valentine 2009
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối