Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [94] [95] [96] [97] [98] [99] [100] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Nắng của ông
Nắng của cuộc đời
Khiến cho bao náo nức hò hẹn khóc
Nắng ông vẽ quá chân thật
Và cũng thật nghệ thuật hiểm hóc
Người xem xoay xoay mãi bốn chiều.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Lặn lội tìm hoa, hoa đã rụng
Chải bươn tìm nắng, nắng hoàng hôn
Trồng cây, bón đất, mùa chưa tới
Đợi thời gian phẳng hết tâm hồn.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Suốt đời mẹ dõi theo con
Núi cao, vực thẳm, mẹ còm mẹ ru
Con khôn lớn, lắm dãi dầu
Tình yêu của mẹ lắng sâu tháng ngày.
P/s: hai bức ảnh chụp mẹ và con cách nhau 33 năm: 1987 và 2029

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Thời gian coi thường tham lam, nóng vội
Nhưng sợ vô cùng sống chậm, bao dung.
Người đời ngược lại thời gian trông đợi
Tưởng văn minh mà cực khổ khốn cùng.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

CỔ TÍCH CÂY VÀ LÁ

Sao anh muốn lìa xa? Cây hỏi lá
Có bao điều hay khám phá, gió mời
Cây trăn trở, một mình không giữ nổi
Lá muốn rời, cây chung thuỷ mà thôi.

Lá đã cùng gió lang thang khắp nơi
Tắm sương đêm, uống say nắng mặt trời
Khi lá rữa, cũng là lúc gió nghỉ
Lá một mình hoá đất chốn xa xôi.

Cây buồn bã tiếc một thời của lá
Tình yêu thương chẳng lặp lại bao giờ
Chuyện cổ tích lá và cây có vậy
Bạn chung tình hay hoá lá vào thơ?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Chập chùng mây phủ trập trùng
Chập chùng mây phủ muôn trùng nước non
Trăm năm hỏi đá còn son
Hỏi sông còn nước, người còn nước chăng?

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Giang san trăm thuở còn tu Đạo
Bất Nhẫn một lần kiến dở dang
Chữ Chân kia mỏi trầm luân kiếp
Hỏi Thiện bao lâu mén địa đàng.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Gánh đời lặng lẽ trĩu đôi vai
Sờn bạc công lao trôi tháng ngày
Đạo lý chở đầy tâm thăm thẳm
Lấp miệng người đời lắm đổi thay.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Dễ thương, trong trẻo như làn suối
Thơ ấu một thời cứ thế qua
Ngoái đầu nhìn lại, bàng bạc tuổi
Thời gian làm áo, nghiệp làm nhà.

Đi mãi cả đời, đi quanh quẩn
Sáng, trưa, chiều, tối bám thịt da
Nếp nghĩ mòn dần rơi bụi trắng
Lấy đâu sáng tạo mọc từ ta.

Quay lại tị ghen thời thơ bé
Cứ nghĩ, cứ chơi, cứ vỡ oà
Một chiếc lá rơi thành điển tích
Sướng nhất thời tết nắng làm hoa.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Em gom nắng giấu ở đâu
Để anh tìm đến bạc màu tháng Tư
Cháy hoài, hoa gạo đỏ nhừ
Ninh thì con gái chín như má đào.

Nghe đâu xao nhịp lao xao
Hoá ra tiếng thở ngọt ngào bấy nay
Nắng giấu đâu, giấu chỗ này
Tháng Tư lại đỏ gọi say nắng về.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (999 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [94] [95] [96] [97] [98] [99] [100] ›Trang sau »Trang cuối