Chiếc xe con lướt nhẹ
Trên đường cái thênh thang
Chàng ngồi sau tay lái
Quay nhìn người đi đường
Với nụ cười khinh bỉ

Rồi bỗng dưng không may
Hỏng xe, đành dừng lại
Mặt chàng giờ tê tái
Nhìn những người đi đường
( Thậm chí nhìn bò thiến )
Bằng cái nhìn ghét ghen

Chàng mở nắp mô tơ
Xem chỗ nào hỏng hóc
Nhưng đầu chàng mù tịt
Có biết tí gì đâu

Muốn vượt lên phía trước
Khi hiểu biết còn nông
Lòng lại đầy tự phụ
Có ngày gặp... may chăng ?

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)