Một mình tôi với riêng tôi
Căn nhà ánh sáng xa xôi phố buồn
Ngược xuôi với một con đường
Lên cầu rồi lại bình thường trở lui

Ba lần đường vắng mình thôi
Ba lần cây cối quanh tôi rất hiền
Đêm không trói buộc xích xiềng
Để tôi đếm bước trên miền thân quen

Mẹ giờ đã ngủ bên em
Một đời đi trước và thêm một đời
Còn tôi đứng giữa hai người
Lỡ thương bên mẹ sợ lời bên em

Đi hoài lên xuống đường quen
Cô đơn nhẹ bước, biết thêm được mình
Xa lìa tiếng khóc nhân sinh
Nỗi đau quên hết còn tình thương yêu

Hay đâu ảo giác bay vèo
Ba lần tiếng gáy trên đèo xa xa
Tay lần nắm cửa mở ra
Tâm tư lại sáng tiếng gà thâu canh


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)