13.00
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Lilia vào 20/03/2011 03:01

Ngôn ngữ là một đám mây tích điện, là những lát cắt chéo vào hiện thực, là khoảng lỏng loãng giữa hai quãng nước, là mầu nâu non đáy thớ thịt dầy, là trò cút bắt của hai vế trái nghịch nối với nhau bằng một dải ruột hồng, là mặt nhìn nghiêng của những phát ngôn, là khối mạch nha đặc quánh dính bết vào đầu lưỡi...

Ngôn ngữ là khoảng giữa co dãn của tự thú và buộc tội, là đáy vô hạn của một phán đoán nửa vời, là mùi hắc của lá thông non, là vị tỏi chớp xé lưỡi rồi mất dạng, là những con sứa di chuyển luễnh loãng trong nước sệt, là tiếng huýt còi thất thanh buổi sáng, là nửa miếng thạch dứa xắn ra trong suốt và mát lạnh...

Ngôn ngữ là một thùng sơn sánh đổ từ từ lên lụa phẳng, là chùm lá tươi hanh ướt xôn xao trên cao, là đôi mắt lẫn vào cái nhìn, là cuộc trò chuyện kỳ lạ của đôi bàn tay giằng co, là cú cắn ngập răng vào khúc giò bự, là cuộc xây dựng nghĩa, là trò xếp hình thiếu miếng, là cú bập của nhát cuốc vào thịt đất bazan, là giọng nghệ viêm họng...

Ngôn ngữ là những khối bông mềm nhún nhẩy, là tiến trình nhân đôi vào vô hạn, là bước chân hẫng, là cú đảo người điệu nghệ, là miếng đậu phụ ấm nhạt, là tiếng chim cu gáy và khúc bút chì thơ dại, là cấu trúc ngữ âm chạc ba gá tạm, là cú bẻ ghi cứu hoàn hảo một mạng sống, là sự không dứt khoát của chỉ hiệu...

Ngôn ngữ là sự mong manh và hiểm nguy của tồn tại nơi lề giữa, là đầm lầy lún nhão níu chặt lấy mỗi cất bước, là những tiếp cận gián tiếp vào chủ đề, là độ hoang mang lẩn khuất trong mọi đối thoại miễn cưỡng, là một thao tác chuyển cảnh vượt quá mọi phỏng đoán, là một bề mặt kính trong đặt lên trên một bề mặt kính trong...


3-2006