Bình luận nhanh 0

Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.

Chiều tím xuống, em đi qua phố nhỏ
Lá rụng vàng còn níu bước chân em
Cơn gió nhẹ cũng buồn như ánh mắt
Ngày anh về – tưởng chẳng thể xa thêm.

Thu lạc bước theo hồn em rất khẽ
Ngõ quen xưa mà cũng hoá bơ vơ
Hoa sấu rụng không ai thầm nhặt nữa
Tiếng ve tàn còn vọng phía bâng quơ.

Em không biết từ bao giờ thu tím
Có trong mình một khoảng trống không tên
Là khi nhớ một bàn tay đã lỡ
Là khi thương một ánh mắt không quen.

Có điều gì trên vai em vừa chạm
Phải chăng là... một mảnh gió anh qua?
Em cứ ngỡ – thu về không báo trước
Mà hoá ra... là em nhớ thật thà.

Thu tím quá... lối em đi rất rộng
Vẫn thấy mình bé lại giữa trời cao
Nếu gặp lại – anh đừng cười em nhé
Vì em quen... lạc bước giữa chiêm bao.