Hạc vàng bay mất không về nữa
Ngày xuân rêu lạnh dưới hiên lầu
Dòng nước cuộn trôi đời củi mục
Quê người biền biệt biếc nương dâu.

Hoa đào năm ngoái bay thành bướm
Sông dài ai hiểu chuyện nông sâu
Mây trắng ngàn năm vờn đỉnh núi
Cỏ thơm còn thoảng nụ chiêm bao.

Sóng bủa giăng giăng nghiêng ghềnh đá
Chiều đông man mác lạnh Ngũ Hồ
Nét bút còn in trên vách lụa
Đời sau ai nhớ một bài thơ.

Mười năm hồn neo nơi đất lạ
Ngậm ngùi bèo giạt khúc sông mưa
Khói toả trùng trùng trong mắt nhớ
Mái lầu tìm mãi cách hạc xưa.