Khi mọi việc trong đêm trường dứt điểm
Nghe mơ hồ giấc ngủ choáng tâm tri
Dừng một chút bên lửa mờ khuya khoắt
Quá đau thương nên chẳng khóc được gì

Cái cơ ngơi dịu dàng bề thế ấy
Vẫn lặng yên thông cảm những ngày qua
Này thớ gỗ đã quen mùi thân thuộc
Căn phòng xưa ắt có kẻ chia xa

Chú chó nhỏ cuộn mình không ngủ được
Cũng duỗi chân ngáp vội mãi nhìn lên
Biết chủ thương ve vẫy đuôi nhè nhẹ
Cảm thương nhau vật cũng biết ưu phiền

Tiếng còi tàu mãi từ xa vang vọng
Ngọn gió khuya phần phật cánh cửa ngoài

Đêm thinh lặng rải đều như ly vỡ
Phút giây này còn bàng bạc bên tai
Từng mảng một dịu đi và qua mãi
An nhiên về đơn điệu lại xa bay

Em cúi đầu gạt khô đi dòng lệ
Cô đơn nào nặng bước giữa tầm tay


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)