Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 23/11/2019 23:54, số lượt xem: 440

Con viết bài thơ này tặng mẹ
Là khi con biết mẹ đã già
Mẹ đã sống suốt một đời vất vả
Sống trọn tình, trọn nghĩa với ba

Bao nhiêu năm con cố gắng học hành
Ngày cuối tuần lại trở về bên mẹ
Nhưng ngày xưa mẹ vẫn còn trẻ khoẻ
Mẹ làm mọi thứ để nuôi con

Nhà mình nghèo tóc mẹ sớm phai sương
Hàng xóm cũng có người thương kẻ ghét
Mẹ vẫn bảo con: “phận mình mình biết
Đừng xen vào những chuyện của người ta”

Con cũng không học cái tính đua đòi
Quần áo sách vở mọi thứ đều cũ
Cô bác cho mẹ con mình cũng đủ
Con chẳng ngại toàn máu mủ ruột già

Rồi ra trường con nhận công tác xa
Cả mấy tháng mới về quê thăm mẹ
Mỗi lần về là bao nhiêu chuyện kể
Có niềm vui trong giọt lệ nhạt nhoà

Mẹ bảo con: “thôi đừng có mua quà
Mẹ già rồi ăn uống đâu được mấy
Mỗi bữa cơm anh cứ bày ra đấy
Gắng dành dụm đừng lãng phí con à”

Bao nhiêu năm cứ thế cứ trôi qua
Trong lòng mẹ, con luôn là tất cả
Ngôi nhà rêu phong mẹ bảo không được phá
Vì đó là kỉ niệm mẹ và ba
Vì đó đó là kỉ niệm mẹ con ta

Con thương mẹ bao nhiêu cho vừa
Mong sớm tìm được nàng dâu hiếu thảo
Mỗi lần mẹ nhắc, con chỉ biết cười gượng gạo
“Hơn ba mươi tuổi đầu chứ có phải ít đâu”

Có những lần xa mẹ thật lâu
Công việc bận không về thăm mẹ được
Đôi lúc buồn trong lòng con cũng ước
Có một người lo cơm nước thơm ngon

Bao năm rồi con vẫn cô đơn
Con sẽ cố gắng để không cô đơn nữa
Con sẽ giữ đúng với mẹ lời hứa
“Sang năm con lấy vợ mẹ à”

BTH.30.11.2018