Những khung cửa ảm đạm
Mưa buồn như tuôn rơi
Nỗi khổ đau dĩ vãng
Mùa thu mới đến rồi.
Lại những ngày im lặng
Quanh nhà tôi, quanh vườn.
Trên cành cây lá rụng
Riêng cây nho vẫn hồng.
Cây nho lá đỏ hồng
Tôi gặp anh lần cuối
Cây nở hoa ven tường
Trong tháng mười gió thổi
Cánh hoa đỏ lại tàn
Cây mất dần vẻ đẹp
Và mất hết sắc màu
Như đời anh đang chết
Năm này qua năm khác
Cứ hào nhoáng lung linh
Dù cây kia nhiều sắc
Cũng lụi tàn như anh
Giữa cuộc đời rộng lớn
Anh chưa sống thật lòng.
Tôi vẫn còn xúc động
Nhìn cây nho cuối cùng.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé