Đôi má em hồng vì nóng,
Tuyết lấm tấm đọng áo lông,
Hơi nước trắng nhẹ như không
Phảng phất bay khi em thở.

Búp tóc quăn mười sáu tuổi
Băng cũng nhuộm bạc trắng rồi…
Đến lúc ngừng trượt tuyết thôi –
Quay về nhà tìm hơi ấm –

Và cùng thầm thì trò truyện
Về tình yêu tới bình minh?…
Kệ băng giá thêm một lần
Im lặng thêu hoa lên kính.