Bình luận nhanh 0

Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.

Tôi như ngọn gió hoang vu
Lang thang trong những lời ru tìm người

Có bao con sóng ngoài khơi
Chưa về đến bến đã ngơi nắng vàng

Bởi thương duyên phận nhỡ nhàng
Nên tôi yêu biển lại càng yêu hơn

Bao nhiêu cái giận cái hờn
Vì thơ nên chẳng làm cơn bão người

Tôi không trả nợ được trời
Thì xin để lại cho đời câu thơ


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]