Trang trong tổng số 17 trang (161 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Bức Hoạ Tình

Biển vẽ mùa thu chăng?
Biển động
Đá tảng hững hờ trời vông gió lộng
Biển ngượng ngùng cánh đỏ tắm nước trong
Bóng thu mây góc trời bay trống rỗng.


Biển gọi mùa thu chăng?
Lá bờ đổ
Trống vắng ngọn bàng xác xơ bến đỗ
Biển đói nghèo ánh mắt đã buồn trông
Thu tóc rối mắt chừng như xấu hổ.

Biển ký ức mùa thu chăng?
Rất nhớ
Tiếng của Ngài trong ngôi nguyện đường nhỏ
Theo gió ru ngân vách núi dội về
Lời ơn gọi mắt lòng tôi bỡ ngỡ.

Biển thẫm xanh
Ấm trời yêu chầm chậm
Tôi ngấm Lời Ngài giọt mây thấm đẫm
Chốn yêu thương ngậm muôn nỗi yêu đương
Bức hoạ tình một đời tôi lặng ngẫm.

Dã Tràng Cát
Chúa nhật Lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ
20/11/2016
(Góp vào Chốn Yêu Thương)

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Nắng thuỷ tinh

Nàng biết không, đá rêu phong phủ kín
Nỗi ghen thầm với chị nắng thuỷ tinh
Nàng hiểu không, cây buồn xô lá rụng
Đã dỗi hờn, giận chị nắng thuỷ tinh!

Ơi hỡi nàng!
Ấy là nắng thuỷ tinh chưa kịp vỡ
Gió đông về hàn gắn mọi mảnh rơi
Đông bắt nắng nhốt vào tim băng lạnh
Mùa xuân về thả nụ nắng rong chơi.

Ừ là nắng vô tình
Khiến lung linh ngọn gió
Phải chạy đi vờn bay khắp cánh đồng

Ừ là nắng vô tình
Đổ mồ hôi ngọn gió
Đã mệt phờ ngã xỉu giữa đồng không!

Ừ là nắng không cố ý
Giữ chân ai
Chậm bước ngắm thuỷ tinh!

(Dã Tràng Cát)
Tâm giao cùng nữ sỹ Nắng Thuỷ Tinh.

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Chị khoẻ em mừng

Chị khoẻ em mừng tia chiều lấp loé
Giấc ngủ hôm nao ghế đá soi trời
Em bé nhỏ giữa bầu trời độ lượng
Dây ân tình hơi thở cứ chơi vơi

Chị khoẻ em mừng đôi chân lấm đất
Cảm cuộc đời cái nghèo túng chênh vênh
Tim nhân ái muốn ngoảnh tìm đôi dép
Mà thương ai chân bước gập ghềnh.

Chị khoẻ em mừng tháng tới phiên ai
Cứ so le một sức khoẻ ngắn dài
Em bền bỉ trong quãng đường phụng sự
Dâng đôi vai hun đúc vóc hình hài.

Chị khoẻ em mừng trọn giấc trăm năm
Ai tiễn đưa ai về miền Đất Hứa
Ta xum vầy trong cõi mới xa xăm
Em với chị được chữa lành bệnh tật.

DTC
Tặng Thi Hoàng nhé!
Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thi Hoàng

ỔI ƯƠNG

Không xanh chẳng chín lại ương ương
Thỉnh thoảng gây trò thích nhiễu nhương
Lốc cốc chạm vô nghe lủng củng
Chiều ni khắc khoải hững hờ vương...

4.12.2016 TH
Cho tôi một chút ngẩn ngơ
Loay hoay một chút dại khờ để say

                      Thi Hoàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Tiếng Lòng Giữa Mùa Giáng Sinh

Cha ơi,
Hai thiên niên kỷ đã lùi xa vào quá khứ,
Một thập niên mới của khởi đầu thiên niên kỷ thứ ba cũng đang đi vào kết thúc,
Mà sao cuộc sống vẫn cứ vội vàng,
Vẫn cứ hối hả,
Vẫn cứ như mây trôi không còn gợn một vết tích!

Cha ơi,
Một ngày hai mươi bốn giờ trôi nhanh,
Và một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày như thoáng chốc,
Lại một mùa Giáng Sinh,
Lại một mùa đông ngắn hơn dõi từ phương bắc,
Lại một thoáng Noel của phương nam mong chờ chút se lạnh để gợi nhớ về tình yêu.
Tình yêu con người sao ngắn ngủi.
Sinh ly tử biệt!

Người ta đã bàn nhiều về cuộc Giáng Thế của Ngôi Hai,
Một Giêsu tội đồ,
Một Giêsu đàng điếm,
Một Giêsu Cứu độ,
Một Giêsu dám thách thức cả nhân gian để được treo lên trong nỗi vô ơn của con người xác thịt,
Một Giêsu nhân từ vẫn luôn bị bổ báng,
Một Giêsu thinh lặng trút hơi thở cuối cùng:
“Mọi sự thế là hoàn tất”
Món quà đã được trao ban giữa trần thế.

“Ai tin thì sẽ được”
“Ai gõ thì sẽ mở cho”
Một niềm tin vô điều kiện.
Tin để chính mình đến đón nhận sự Phục sinh.
Không ai thúc ép đôi chân ta,
Không ai gí súng vào lưng ta,
Không ai đầu độc trí óc ta,
Nhưng,
Ta lại có một tiếng lòng,
Ta lại có một tiếng lương tâm,
Ta lại luôn có sự tự do chọn lựa.
Ta sẽ làm sao đây?
Ta đã là một con người thật,
Thì làm sao để ta được là một con người đích thực?
Bao mô thức của con người lại được đem ra mà chất vấn,
Từ những dấu vết nhạt phai của lịch sử,
Mỗi người một ý thích,
Mỗi người một “quan điểm cái tôi”.
Nhưng người này lại thích trích dẫn người kia,
Để bao biện cho chính mình,
Để lẩn trốn “cái tôi khốn kiếp”
Để nhìn mình nhưng không thấy mình.

Ôi Cha ơi,
Sự tự do Cha trao ban,
Sao đắt quá Cha ơi!

Lại một mùa Noel,
Lại những thế hệ đang lớn dần lên,
Lại có biết bao nhiêu “Kitô hữu” đang thừa bứa no say trong dục vọng “đạo gốc”,
Và vẫn có biết bao nhiêu tâm hồn thơ trẻ thực sự nghèo khó của “dân ngoại” đang đau đáu ngắm nhìn máng cỏ lại được đắm say trong ánh mắt gọi mời của Giêsu Hài Đồng tinh khiết.

Đó mới là niềm vui.
Đó mới là hồng phúc.
Đó mới là rộn ràng những tiếng ca từ thiên cung chúc tụng.
Giáng Sinh là của tình yêu.
Giáng Sinh không là của lý lẽ.
Từ tình yêu mà có mưa nguồn Ơn Cứu độ.
Từ tình yêu mà Trời cao đã gởi đến Ngôi Hai.
Từ tình yêu mà con người không phân biệt “lương” hay “giáo”.
Từ tình yêu mà bò lừa còn biết thở ấm Hài nhi.
Từ tình yêu mà bốn phương thiên hạ biết tụ tập về một cõi.

Hỡi những ai trí tuệ thông minh có nhiều bằng cấp,
Hỡi những ai đang trên danh cao phận cả,
Hỡi những ai đã một lần kiêu ngạo hay đang sống trong ngạo nghễ
Xin hãy xuống đây,
Đừng ngại trí tò mò,
Anh chị đang là Vua hay đang là Nữ hoàng,
Anh chị đang là thủ tướng hay đang là bộ trưởng,
Anh đang là Giáo hoàng hay Hồng y giáo chủ,
Anh chị đang là những chức sắc tôn giáo thượng tầng,
Cũng xin cúi xuống đây,
Không phải để thờ lạy,
Không phải để tôn vinh,
Vì trên đời nào còn có ai đáng cao trọng hơn anh chị để mà tôn vinh!

Xin hãy cúi xuống đây,
Trong hang đá bò lừa,
Giữa đêm thâu lạnh lẽo,
Giữa những hiểm nguy của đội tuần tra đang chực chờ để giết chóc,
Chỉ một thoáng bình an,
Chỉ một thoáng ngất ngây,
Chỉ một thoáng để nhìn mình là mình,
Chỉ một thoáng ta quên đi mọi sự,
Ta tìm về cội nguồn,
Cội nguồn từ khi ta còn là con trẻ.

Xin hãy cúi xuống đây,
Cứ để chiếc áo “danh giá” của bạn vương trên cỏ úa,
Cứ để mười ngón tay thon nõn nà của bạn tựa trên chiếc lưng bò ngô nghê,
Cứ để yên đấy đôi chân bạn bên cạnh những bàn chân trần lem luốc.
Mộc dược vẫn chưa được mở ra,
Nhũ hương vẫn chưa xông mùi đài các.

Đó,
Bạn đã đói rồi một tình yêu con trẻ.
Một con trẻ luôn cần được chở che,
Để bạn thấy mình là người can đảm.
Một con trẻ luôn mỉm cười với những ánh nhìn chiếu sáng của đồng nội,
Để bạn thấy mình là một con người rất trinh trong sạch sẽ.

Xin cúi xuống đây.
Không chỉ là một cái nhìn.
Đó là nụ hôn giao cảm của tình yêu và vĩnh cửu.
Bạn đang hôn Hài nhi đó,
Một Hài nhi nằm bơ vơ giữa trần đời tăm tối.
Mà sao ta nghe như cuộc đời thăng hoa mở lối.
Ta lại có chính ta.
Ta có lại được tâm hồn ta.
Ánh nhìn Hài nhi như đã trả lại trong ta tuổi thanh xuân trước khi Nguyên tổ phạm tội.
Ánh nhìn Hài nhi rất đắm đuối,
Ta lại như được nhìn thấy mẹ cha ta từ thuở lọt lòng
Ta lại được trao ban trong vòng tay yêu thương,
Chưa biết hận thù,
Chỉ có bao dung.

Xin cúi xuống đây,
Để trở về với yêu thương từ nguồn cội.
Xin cất mọi lý lẽ đi,
Để trí óc và con tim được cùng no thoả trong một tình yêu đích thực.

Một phút cũng sẽ trôi qua,
Nhưng hương hoa đồng nội vẫn mãi vút lên trong ta ngạt ngào bất tận.
Ta sẽ sống một ngày được đong đầy hạnh phúc của trăm năm.
Ta sống cho hôm nay nhưng ta vẫn có nhiều vạn ngàn năm sống dậy.

Ôi Cha ơi,
Tiếng lòng con,
Chính là Tiếng của Cha đó ư!


GX Mông Triệu,19/12/2010
(joscaothai)

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Thượng đế và em

Chính Ngài đã yêu em từ muôn thuở
Em đang đi trong Ánh Mắt của Ngài.

Ngài trao em một quả tim
Em mang hiến hết đường tình nhân gian
Hiến từng nhịp đập cơ hàn
Chia ai trọn vẹn hơi làn mong manh
Ngực em ấp mái đầu xanh
Trao dòng sữa ngọt ngọn ngành đơm bông

Đời kia đã nở môi hồng
Đắng cay em bón ruộng đồng tốt tươi
Não nề nước mắt đầy vơi
Gàu sòng em tát ra khơi cùng Ngài
Theo Ngài trên chiếc thuyền nan
Ngài chèo em chống hoà chan nỗi đời.

Dã Tràng Cát,13/12/2016

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

TRÍ LÒNG
CÓ LỖI
NHỊP TIM?


Trí lòng hỡi, lắng tình tôi
Tim yêu rưng rức bồi hồi nhịp khoan
Hỏi sao nặng gánh đa đoan
Trí mơ lòng mộng tiền vàng viển vông
Sang giàu chẳng thắm má hồng
Chức cao danh vọng lũ đồng phố sông.

Lụt dâng dâng cả biển Đông
Mẹ thiên nhiên hứng bão dông một đời
Đất cha nhão nhát cầm hơi
Con tim lỗi nhịp, lãi lời lương tâm
Trí lòng hỡi, thế lực ngầm
Chẳng qua tự diệt tai ương nhận vào.

Ai đây? Tạo Hoá thức thao
Cội lòng trí tuệ Ngài trao truyền đời
Đất trời vũ trụ chơi vơi
Là dành ta đó cơ ngơi vĩnh hằng
Con người đừng để muộn mằn
Phút giây hiện tại sửa ngay lối đường.

Con tim nhịp vỗ yêu thương
Tâm giao nhân loại đại dương một nhà.

Hồn Biển-Dã Tràng Cát
17/12/2016
Tâm giao cùng nữ sỹ họ Bùi.

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Dã Tràng Cát

Bước Vĩnh Hằng

Bước cõi vĩnh hằng bước thật xa
Luồn qua năm tháng thức hương hoa
Ngày xanh diệu vợi đêm màu đợi
Tranh tối ru hời một bóng sa.

Chợt mỉm cười vui ngọn gió qua
Muốn đưa mây trốn ánh dương tà
Chơi trò cút bắt hồn thơ thảo
Một cánh chim xa khuất mắt ta

Chốn vĩnh hằng kia đâu có xa
Thời gian ủ chín cõi lòng ta
Phục sinh thân xác con tim mới
Sống giữa vườn Thiêng triệu sắc hoa.

Hồn Biển-Dã Tràng Cát
Cảm thức cùng nữ sỹ Bùi thị Nhài

Dã Tràng Cát
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

MinhtamDo

.



Xe tuần lộc chở ta về dỹ vãng
Chiều lung linh chuông rung ngọn tuyết tùng
Người ấy có còn bên sân Thánh Đường không ?

MinhtamDo
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thi Hoàng

Chúc anh Hai và gia đình
có một mùa giáng sinh an lành vui vẻ
http://15m.thunglunghoahong.com/Uploads/HotNews/19122008/News/20121983445.jpg[/align]

Cho tôi một chút ngẩn ngơ
Loay hoay một chút dại khờ để say

                      Thi Hoàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 17 trang (161 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [9] [10] [11] [12] [13] [14] [15] ... ›Trang sau »Trang cuối