Trang trong tổng số 8 trang (74 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

vophubong

Bên Trời Hong Nắng Bước Ta Đi...

Ngày tháng đi mau qua cửa sổ
Tìm em vô lượng thế gian kỳ
Trần gian vọng tưởng do mê thức
Như nước trăng vàng dưới đáy ly
Vạn pháp từ tâm sinh tất cả...
Hoa vẽ trong gương biết thấy gì?
Rời phố Bol-sa về thảo dã
Bên trời hong nắng bước ta đi...

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Mẹ Tôi
https://poem.tkaraoke.com/42393/me_toi.html



Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng

Một mình nuôi nấng cả đàn con

Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy

Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng


Trăng sáng nhà bên vang trẻ gọi

Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.

Mẹ ngồi vá áo tay run rẩy

Che lạnh cho con được ấm lòng...


Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại

Vui tuổi ngây ngô được bế bồng

Nắng nhạt thu tàn hoa mưa gió lạnh


Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong



Bốn con bụng lép nằm bên vách

Một mái tranh xiêu vẹo giữa đồng

[Ai giúp đỡ đần ngày gió bão... Ai dìu thuyền mẹ lúc qua sông...]


Qua sông buổi ấy trời giông bão

Chinh chiến bao năm khói mịt mờ

Đất mẹ đạn cày trơ gốc rạ

Quê nghèo bom xới nát trường xưa



Chim non lìa tổ bay tan tác

Bầy trẻ tha hương lạc bến bờ

Mẹ dắt con về qua xứ ngoại

Bên hàng cau, mít ... những ngày thơ.

Thơ ngây tuổi ấy lòng trong trắng

Dãi nắng dầm sương mẹ gánh gồng

Sáng chợ Hàm Rồng mưa hối hã

Chiều sông Đò Gặp lũ tràn tuông


Cũ khoai cũ sắn đời lam lũ

Bữa đói bữa no bụng thất thường

Con mẹ nhìn nhau bao trĩu mến

Cuộc đời như cổ tích ...thân thương...



Thương thân mẹ , cánh cò bay lã

Bắt ốc , mò cua, nấu bát canh

Con ốm mẹ lo từng chén thuốc

Mẹ gầy con chỉ biết loanh quanh...


Chớp nguồn mưa biển em thương chị

Nắng đục trời trong mẹ nhớ anh

Rồi một ngày nào mưa gió tạnh

Sông hồ bãng lãng dáng mây xanh...



Mây xanh ai kết bằng nhung gấm

Nắng trải ngàn hoa chị lấy chồng

Tôi cũng mừng vui may áo mới

Nhìn thằng em nhỏ hát bên song.



Pháo reo ông chúc câu thơ đẹp

Nhạc trổi bà vui chén rượu hồng

Tay mẹ ôm chầm thương lấy chị

Mẹ cười mắt Mẹ quá mênh mông...



...Rồi mùa thu ấy con xa mẹ

Chinh chiến bao năm khói mịt mờ

Lữa hạ thiêu tàn hoa dĩ vãng

Mây mù nhuộm úa lá vàng mơ



Con đi xây dựng mùa thương nhớ

Giặc cướp phá tan tuổi đợi chờ

Nhưng buổi con về … mẹ đã mất

Niết bàn theo Phật tự ngàn xưa...



Mẹ ơi con vẫn luôn thương mẹ

Con vẫn là con của mẹ hoài

Con vẫn là con ngày nhỏ dại

Những ngày phá phách bị đòn roi...




Mẹ ơi con vẫn luôn còn mẹ

Dẫu Mẹ bao năm chẳng trở về

Dẫu đã nghìn trùng xa cách biệt

Con luôn bên mẹ những ngày thơ...

Dương Lam [vophubong]

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

VU LAN NHỚ MẸ
Chiều nay mây trắng lượn từng không,
Ghi giữa tim con một đoá hồng,
Thương mẹ sương chiều qua hốc núi,
Thân cò nắng sớm lội bờ sông.
Gió lùa thao thức bên song cửa,
Lụt lội âu lo giữa cánh đồng,
Mẹ để đời con bao nỗi nhớ,
Ngàn Đời Ơn Mẹ Khắc Ghi Công.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

THÀNH PHỐ CỔ

Thành phố cổ và người con gái nhỏ,
Thời gian đi hun hút biển mù sa.
Dấu chân em còn in hằn trên cát,
Ta vô tình làm một kẻ đi xa.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Nhân về miền Trung ghé thăm thành nội Huế

Đây thành nội với ngai vàng xưa vắng lặng
với tam cung, lục viện ngẩn ngơ sầu.
đây cửu đỉnh với uy nghi quyền lực
mà oai linh ngày đó đã về đâu?

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Đánh cờ Tướng

Còn thú gì hơn thú đánh cờ,
Mãi vui quên hết cả thì giờ.
Ngựa xanh suýt chết vì hờ hững,
Tướng đỏ nguy rồi bỡi lững lơ.
Chốt nhập nội cung cười thắng thế,
Xe nằm biên ải khóc sa cơ.
Giang sơn này hỏi là bao tá?
Rần rộ binh đao rộn cõi bờ.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Nàng Mai Ly đi tu

Nàng về gỏ cửa Chân Như,
Khép trang huyễn mộng,giã từ phồn hoa.
Từ em giũ áo ta bà,
Tóc mây xưa cũng theo tà huy bay.

Trăng về ngõ trúc hiên tây,
Vàng thu mấy độ,hoa gầy liểu nghiêng.
Từ em thắm đượm mùi thiền,
Sáng qua Vô Ngã, tối miền Hoa Nghiêm.

Nhẹ tênh quên hết ưu phiền,
Muối dưa rau quả, tuỳ duyên tháng ngày.
Mắt em hiền tựa Như lai,
Môi em nở nụ, như ngày mới quen.

Hoa lòng đẹp tựa hoa sen,
Tay lần tràng hạt, TÂM nghiêng bồ đề.
Thuyền từ lạc khỏi bến MÊ
TRĂM NĂM MỘT CÕI, ĐI VỀ CÓ KHÔNG.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

THIÊN ĐƯỜNG MỞ CỬA TỪ XUÂN ẤY


HẠNH PHÚC tròn như những viên bi,
Và dễ thương như đáy mắt xuân thì.
Ta qua đó một lần ta đã biết,
Ôi mắt em cười trong đêm khuya.


HẠNH PHÚC dài như sợi tóc em,
Thương nhau từ độ biết đi tìm.
Đêm qua em ghé về trong mộng,
Suối tóc đen huyền như sông đêm.


HẠNH PHÚC mềm như những sợi nhung,
Vành môi em ngọt dịu vô cùng,
Ta qua từ những mùa xuân ấy,
Còn dậy bao niềm thương nhớ nhung.

HẠNH PHÚC đỏ như môi son em,
Và xinh xinh như má lúm đồng tiền.
Em đi nắng chảy hồng trên má,
Em cười hoa nở nụ trong đêm.



HẠNH PHÚC hiền như mắt em thơ,
Thương nhau hò hẹn đến bao giờ.
Rượu xuân chưa thắm hồng đôi má,
Tình đã say nồng trong giấc mơ…



HẠNH PHÚC ôi thơm ngát ngọt ngào,
Như Môi Em Tình Đẹp DuyênTrao.
Bên nhau dìu bước vào trong mộng,
Nào biết Đào nguyên ở chốn nào…



Hạnh Phúc Tình- Như- Nữ -Chúa-Yêu,
Thần Tiên Say Đắm Nét Yêu Kiều.
THIÊN ĐƯỜNG MỞ CỬA TỪ ĐÊM ẤY,
NHẠC TRỖI VANG LỪNG MẤY CÕI TIÊN.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

GƯƠNG DANH NHÂN NƯỚC VIỆT

BÀ TRIỆU ẨU: TRIỆU THỊ TRINH


Tôi chỉ muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá tràng kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ không chịu khom lưng làm tì thiếp cho người ta”

Đạp cơn sóng dữ quậy ngông cuồng
Chém cá tràng kình dậy biển Đông
Giúp nuớc xây nhà xua giặc mạnh
Dương cờ khởi nghĩa dựng binh hùng
Bồ Điền[1] giữa trận so đao kiếm
Non Việt bên trời lập chiến công
Nữ tướng Nhuỵ Kiều danh nỗi tiếng [3]
Ngàn sau rạng rỡ núi non Tùng [4]

voduonghonglam (vophubong)




-------------------------------- Chú thích:
[1] Bồ- Điền: căn cứ địa xảy ra những trận chiến quyết liệt giữa quân Bà và quân Ngô...
[2] Nhuỵ Kiều: Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa.
[3] non Tùng: Nơi Bà tuẫn tiết...sau có đền thờ Bà...
--------------------------------------------------------------
Cuộc Khởi Nghĩa Của Triệu Thị Trinh (248)
(Bà Triệu) “Muốn coi lên núi mà coi
Có Bà Triệu tướng cưỡi voi đánh cồng”
Trong lịch sử đấu tranh chống ách đô hộ và giành độc lập cho nước nhà, nếu đỉnh cao của thế kỷ I là khu vực Giao Chỉ và đỉnh cao của thế kỷ II là vùng Nhật Nam, thì đỉnh cao của thế kỷ III lại là quận Cửu Chân. Thực ra, ngay từ cuối thế kỷ II, nhân dân Cửu Chân cũng đã từng phối hợp chặt chẽ với nhân dân Nhật Nam trong cuộc đấu tranh chống ách thống tri của nhà Hậu Hán. Chính họ đã góp phần không nhỏ vào quá trình tạo lập nên vương quốc của người Chăm (năm 192). Tuy nhiên, chói lọi nhất thế kỷ III vẫn là cuộc khởi nghĩa ở trung tâm quận Cửu Chân do Triệu Thị Trinh phát động và lãnh đạo.


Triệu thị Trinh sinh ngày 2 tháng 10 nǎm 226 (Bính Ngọ) tại huyện Nông Cống tỉnh Thanh Hoá trong một gia đình hào trưởng. Triệu thị Trinh là một phụ nữ có tướng mạo kỳ lạ, người cao lớn vú dài nǎm thước. Bà là người tính tình vui vẻ, khoẻ mạnh, nhanh nhẹn, trí lực hơn người. Truyền thuyết kể rằng, có lần xuất hiện một coi voi trắng một ngà phá phách ruộng nương, làng xóm, làm chết người. Triệu Thị Trinh dũng cảm cầm búa nhảy lên dùng tài làm con voi lạ gục đầu xin qui thuận.
Khi nhà Ngô xâm lược đất nước gây nên cảnh đau thương cho dân chúng, khoảng 19 tuổi Triệu thị Trinh bỏ nhà vào núi xây dựng cǎn cứ, chiêu mộ nghĩa quân đánh giặc. Khi anh trai nhắn về nhà gả chồng, bà đã trả lời tỏ rõ khí phách của mình mà đến nay không mấy người Việt Nam là không biết: “Tôi muốn cưỡi cơn gió mạnh, đạp bằng sóng dữ, chém cá tràng Kình ở biển Đông, đánh đuổi quân Ngô, giành lại giang sơn, cởi ách nô lệ, chứ sao lại chịu khom lưng làm tì thiếp người ta”. Truyền thuyết kể rằng, nǎm 248 khi Triệu Thị Trinh khởi nghĩa trời đã sai đá núi loan tin tập hợp binh sĩ trong vùng. Đêm khuya từ lòng núi đá phát ra rằng:

“Có Bà nữ tướng.

Vâng lệnh trời ra.

Cỡi voi một ngà.

Dựng cờ mở nước.

Lệnh truyền sau trước.

Theo gót Bà Vương”.

Theo đó dân chúng trong vùng hưởng ứng nhiệt liệt, có người mang theo cả bộ giáp vàng, khǎn vàng.... dâng cho bà. Anh trai bà là Triệu Quốc Đạt được tôn làm Chủ tướng. Bà Triệu là Nhuỵ Kiều tướng quân (Vị tướng yêu kiều như nhuỵ hoa). Khi ra trận Bà mặc áo giáp vàng, chít khǎn vàng, đi guốc ngà, cưỡi voi một ngà. Quân Bà đi đến đâu dân chúng hưởng ứng, quân thù khiếp sợ. Phụ nữ quanh vùng thúc giục chồng con ra quân theo Bà Vương đánh giặc. Cho đến nay nhân dân vùng Thanh Hoá và lân cận còn nhiều câu ca, lời ru con nói về sự kiện này.
Sau hàng chục trận giao tranh với giặc, trận thứ 39 anh trai bà là Triệu Quốc Đạt tử trận, Bà Triệu lên làm chủ tướng và lập nên một cõi giang sơn riêng vùng Bồ Điền khiến quân giặc khó lòng đánh chiếm. Biết bà có tính yêu sự trong sạch, ghét quân dơ bẩn, quân giặc bố trí một trận đánh từ tướng đến quân đều loã thể. Bà không chịu được chiến thuật đê hèn đó phải lui voi giao cho quân sĩ chiến đấu rồi rút về núi Tùng. Bà quì xuống vái trời đất: “Sinh vi tướng, tử vi thần” (Sống làm tướng, chết làm thần) rồi rút gươm tự vẫn.
Đến nay chuyện Bà Triệu từ thế kỷ thứ II vẫn còn hằn đậm trong tâm thức mỗi người Việt Nam với lòng ngưỡng mộ và tự hào. Lǎng và đền thờ Bà vẫn còn mãi với thời gian tại huyện Hậu Lộc tỉnh Thanh Hoá là di tích lịch sử quan trọng của quốc gia là bằng chứng về niềm tự hào một người phụ nữ liệt oanh của Dân tộc Việt Nam.
Lịch sử Việt Nam
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

vophubong

Xin Em Giấc Ngủ Trên Triền Tuổi Thơ.

Chiều lên trên đỉnh mù sương,
Gót chân em nhỏ,phố phường chênh vênh.
Tháng ngày ấp-ủ buồn nghiêng,
Tuổi quê còn gởi trên miền luỹ xa.
Mùa thu con nước bao la,
Những tình thưong cũ la- đà tháng năm.
Gặp em xin nhớ một lần,
Một lần thôi nhớ một lần thôi quên.
Bây giờ nguồn nước đão điên,
Nên tình yêu cũng nặng niềm ưu tư.

Nẽo xuân em lạc bao giờ,
Bàn tay son sắt ngại ngờ tháng năm.
Anh về phố cũ xa xăm,
Nửa đêm thức giấc vào thăm phố gầy.

Bây giờ còn lại gì đây,
Tuổi xuân còn một chút nầy tặng em.
Một mai con nước bình yên,
Xin em giấc ngủ trên triền tuổi thơ.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 8 trang (74 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ... ›Trang sau »Trang cuối