Trang trong tổng số 2 trang (11 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Các bài thơ Đường luật của Budō wéi Osu
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Lời ai điếu

Trời giáng tai ương, áng mây sầu,
Phận hồng nhan bạc, cảnh tiêu điều.
Nụ hoa chớm nở vội tàn úa,
Trăng rằm chưa tỏ đã vội xiêu.
Hồn phách non tơ về cõi tịnh,
Linh hồn trong trắng thoát trần ai.
Tiếng khóc nghẹn ngào vương vấn mãi,
Thương tiếc khôn nguôi, lệ đẫm mi.

Thôi rồi hương phấn chẳng còn vương,
Áo lụa là ai, lệ mấy hàng?
Khách hỡi vô thường sao vội vã,
Để người ở lại mãi hoang mang.
Cung đàn đứt đoạn tình ly biệt,
Nỗi nhớ khôn nguôi, dạ vấn vương.
Cảnh cũ người đâu còn nữa tá?
Trời cao xanh thẳm, lệ sầu vương.
https://s3.ap-southeast-1.wasabisys.com/cdn.phatgiaobaclieu.com/wp-media-folder-phat-giao-bac-lieu/wp-content/uploads/2018/08/bo_de_0.png
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Tình yêu đồng hành

Ngàn năm duyên nợ khắc ghi lòng,
Đôi lứa trao nhau sợi chỉ hồng.
Sẻ nửa vầng trăng chung lối mộng,
Chia đôi bóng nguyệt ngát hương nồng.
Đường trần dẫu lắm bề chông gai,
Vẫn cứ bên nhau chẳng đổi thay.
Vun đắp tình thâm non nước thề,
Tình này son sắt mãi không phai.

Ánh mắt trao nhau chứa vạn lời,
Bàn tay nắm chặt chẳng buông rời.
Cùng nhau vượt sóng qua ghềnh đá,
Sánh bước băng sông lội bãi bồi.
Nắng hạ gay gắt chẳng sờn lòng,
Mưa dông bão táp vẫn chờ mong.
Tình nghĩa phu thê tựa biển trời,
Đời này mãi mãi chẳng đơn côi.

Khi vui san sẻ tiếng cười vang,
Lúc buồn tựa vai nhẹ nhàng mang.
Gió lạnh mưa giăng nào sá quản,
Sương khuya tuyết phủ chẳng hề than.
Cùng nhau dệt mộng bướm hoa bay,
Sánh bước xây đời nghĩa đong đầy.
Tình tựa trăng rằm sáng lung linh,
Đời thêm ý nghĩa bởi có mình.

Gian nan thử thách có nhau kề,
Thương mến trao nhau chẳng não nề.
Mỗi sớm bình minh nhìn nhau thức,
Mỗi chiều hoàng hôn nắm tay về.
Đời là bể khổ lắm thăng trầm,
Tình là điểm tựa chốn sâu thẳm.
Cùng bước bên nhau chẳng ngại chi,
Tình duyên bền chặt mãi trường kỳ.

Tay trong tay bước đến tương lai,
Tâm hồn đồng điệu chẳng nhạt phai.
Hiểu thấu lòng nhau qua ánh mắt,
Sẻ chia cay đắng những đêm dài.
Chân thành trao gửi vạn yêu thương,
Trọn kiếp bên nhau ngát tình vương.
Dù cho năm tháng có dần trôi,
Tình vẫn như xưa chẳng đổi ngôi.

Tình yêu là sức mạnh diệu kỳ,
Đồng hành chia sẻ chẳng hề ly.
Là ánh đèn soi đường tăm tối,
Là suối nguồn mát giữa sa mạc.
Trăm năm vẫn nguyện giữ lời thề,
Ngàn kiếp se duyên chẳng lìa hề.
Hạnh phúc đong đầy vẹn thuỷ chung,
Tình mình muôn thuở mãi không cùng.
https://cdn.baohatinh.vn/images/230b7d0eb75029638ff6ae5146207fb8ec9ccd8e8e74b4410dd3fa0383a0685f234e603bdb659f6def492982a0527765/108d1153309t1843l1.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Khát vọng non sông

Dải đất cong cong vạn dặm dài,
Ngàn năm gấm vóc đẹp không phai.
Cha ông gìn giữ bao xương máu,
Con cháu hôm nay nối chí tài.
Lòng nặng non sông tình thiết tha,
Nghìn trùng sóng gió chẳng phôi pha.
Tin yêu son sắt dân mình Việt,
Khát vọng non sông một nước nhà.

Đất nước bao lần chịu biến thiên,
Gian lao thử thách vẫn kiên trì.
Dân tộc anh hùng không cúi phục,
Ngọn cờ độc lập vẫn uy nghi.
Dòng máu Lạc Hồng chảy dâng trào,
Thành đồng vững chãi chẳng hề nao.
Niềm tin bất diệt trong tim Việt,
Sóng gió dập vùi chẳng thể hao.

Tình nước như nguồn chảy suối reo,
Thấm sâu trong huyết mạch bao chiều.
Yêu sao bờ bãi xanh tươi thắm,
Thương lắm con người biết sẻ chia.
Dù ở phương trời cách biệt xa,
Lòng luôn hướng vọng về quê nhà.
Tình yêu tổ quốc không hề tắt,
Sưởi ấm tâm hồn những xót xa.

Bốn phương hội tụ một lòng chung,
Đoàn kết keo sơn sức diệu trùng.
Triệu trái tim cùng chung nhịp đập,
Vững vàng thế trận giữa phong ba.
Non sông vang vọng tiếng quân reo,
Tiếng trống hào hùng khắp đó đây.
Sức mạnh ý chí không gì sánh,
Đánh tan mọi kẻ muốn giày vò.

Biển Đông sóng vỗ vọng ngàn khơi,
Hoàng Sa, Trường Sa chẳng lẻ loi.
Lòng dân khao khát non sông một,
Bắc Nam sum họp trọn niềm vui.
Khát vọng thống nhất vút bay cao,
Vượt qua gian khó với tự hào.
Non sông gấm vóc liền một dải,
Mãi mãi vinh quang chẳng chút nao.

Vinh quang dân tộc sáng ngàn sao,
Bao thế hệ đã dựng non cao.
Những chiến công lừng danh sử sách,
Để lại muôn đời mãi tự hào.
Dù bao mưa nắng chẳng sờn lòng,
Vẫn giữ vững vàng ý chí công.
Non sông tươi thắm bao màu sắc,
Khắc ghi chiến thắng rạng trang hồng.

Hướng về tương lai rực rỡ tươi,
Mầm xanh hy vọng mãi đâm chồi.
Thanh niên nhiệt huyết xây non nước,
Dựng xây đất Việt vững vàng ngôi.
Kiên cường vượt khó, chẳng lùi bước,
Tổ quốc vẫy gọi, vững bước đi.
Tương lai tươi sáng đang chờ đón,
Dựng xây hạnh phúc, thoả ước mơ.

Lời thề sắt son nguyện giữ gìn,
Độc lập, tự do, mãi vững bền.
Non sông gấm vóc, ngàn năm thịnh,
Đời đời con cháu quyết giữ gìn.
Tin yêu phơi phới, chẳng chút phai,
Tình nước nồng nàn mãi không phai.
Khát vọng thống nhất, quyết tâm lớn,
Việt Nam hùng mạnh, vượt trùng khơi.

Khúc ca khải hoàn vang bốn phương,
Niềm tin chiến thắng mãi yêu thương.
Non sông một dải, vinh quang sáng,
Hạnh phúc vẹn tròn, mãi ngát hương.
Dân tộc Việt Nam mãi vững bền,
Tiến lên cùng đất nước vươn lên.
Ngàn năm sử sách còn ghi mãi,
Một Việt Nam đẹp, mãi kiên trinh.

https://cdn.baothanhhoa.vn/dnn/news/2417/177d1084402t4018l8-14.jpg?rf=baothanhhoa.vn
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Cô đơn giữa vũ trụ

Đêm về hiu hắt gió heo may,
Một bóng đơn côi giữa đất này.
Vũ trụ bao la ngàn dặm thẳm,
Thân này bé nhỏ hạt sương bay.

Trăng treo lơ lửng giữa trời xa,
Lặng lẽ nhìn mây, lá đổ qua.
Sông núi vô thường lòng quạnh quẽ,
Người ơi, sao cứ mãi xót xa?

Mịt mờ sương khói phủ non cao,
Thấp thoáng đèn khuya ánh sáng mờ.
Đời tựa cánh bèo trôi vạn nẻo,
Tâm tư gợn sóng giữa hư vô.

Ngước nhìn sao Bắc đẩu lung linh,
Vạn vật xoay vần chẳng đợi mình.
Chợt thấy mình như làn khói thoảng,
Tan vào hư ảo cõi vô minh.

Dẫu biết thân này tựa lá rơi,
Về đâu giữa cõi đất trời ơi?
Chợt nghe tiếng gọi từ xa thẳm,
Quê mẹ vẫn còn ấm áp hơi.

Dù ngàn dặm cách vẫn ghi lòng,
Hồn phách quay về chốn bến sông.
Tình quê ẩn chứa nơi sâu thẳm,
Xoa dịu buồn lo giữa cõi hồng.
https://image.vnreview.vn/img.php?src=655360_70849781253105_2205985397538816?wt=2e186abb3cdc2189150e9ea07c0a480a&rt=752fae6f40b3b109ebd413f5602246b6&width=1080
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Chợ Tết quê

Xuân về rộn rã khắp thôn trang,
Chợ Tết làng em rực sắc vàng.
Đào thắm mai khoe khoe sắc thắm,
Nụ cười tươi tắn đón chào sang.

Hàng hoá ê hề, chen lối bước,
Tiếng cười nói rộn rã khôn lường.
Bánh chưng xanh biếc, nem công phượng,
Hương vị quê hương vấn vương.

Nón lá, áo the, duyên dáng lạ,
Bà con xúng xính, đẹp nhường hoa.
Câu đối đỏ tươi, treo trước ngõ,
Cầu mong một năm phúc lộc hoà.

Tết đến sum vầy, tình nghĩa đượm,
Cha mẹ, con cháu mãi không phai.
Nét đẹp truyền thống ngàn đời giữ,
Bao cấp bao đời vẫn còn vang.
https://image.tienphong.vn/w645/Uploaded/2025/dg-bfjysszl/2022_01_25/cho-hoa-ngay-tet-9327.jpg.webp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Tuổi thơ

Sân trường xưa rộn tiếng cười trong,
Bạn bè yêu dấu, má ửng hồng.
Tình ai e ấp, tim xao động,
Mối tình thơ dại, ước chung lòng.

Thời gian thấm thoắt, lá thu bay,
Kỷ niệm xa rồi, mây trắng vây.
Người cũ giờ đây về đâu nhỉ?
Chỉ còn nỗi nhớ đọng vơi đầy.

Năm tháng vô tình, cuộc bể dâu,
Đường đời xuôi ngược, giãi nắng mưa.
Gặp lại nhau chăng, còn nhận nữa?
Ánh mắt xưa kia, có rạng ngời?

Luyến tiếc chi đây, thuở ấu thơ,
Ước gì quay lại buổi ban sơ.
Dẫu rằng mơ ước nào thành sự,
Mãi giữ trong tim bóng dáng mơ.
https://enews.agu.edu.vn/images/upload/imgposts/u10799_t1421628928_qte17.vn.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Đối diện

Thân ảnh gương soi, hỡi cố nhân,
Thăng trầm thế sự cứ xoay vần.
Xưa mơ mộng hão đời vô định,
Nay ngẫm suy ra kiếp mịt gần.
Lẽ thẳng đường cong vương sợi rối,
Nghĩa hư tình thật lạc muôn phần.
Nhân sinh đối diện bao điều nghịch,
Tựa bóng in hình, hỏi mấy thân.

Gương phẳng trầm tư, bóng khẽ rung,
Tóc sương vương khói, lệ buồn chung.
Dòng đời cuốn chảy bao hoài bão,
Khắc khoải tình riêng mấy não nung.
Được mất hư không xoay chuyển mãi,
Thành suy dâu bể vẫn theo cùng.
Thi nhân hỏi bóng: “Còn chi nữa?”
Bóng đáp: “Bên lòng vẹn thuỷ chung.”
https://tudientiengviet.org/wp-content/uploads/2025/01/doi-dien.webp
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Tình lỡ

Năm canh thao thức bóng trăng thề,
Mối tình chôn giấu dạ u mê.
Duyên nợ mong manh tựa khói toả,
Phận bèo trôi nổi giữa dòng mê.
Lời thề non hẹn còn vương vấn,
Mộng ước phai tàn lệ ướt hoe.
Giá biết tình kia chừng lỡ bước,
Đâu buồn để dạ mãi tái tê.

Hương xưa còn vọng giữa đêm thanh,
Kỷ niệm chập chờn tựa lá cành.
Năm tháng mong chờ lòng khắc khoải,
Giờ đây nhận lấy nỗi lìa tan.
Thuyền tình không bến đành lênh đênh,
Bến mộng vắng người bước ngỡ ngàng.
Trăng khuyết soi buồn tim vỡ nát,
Bao nhiêu ước hẹn hoá hư không.

Chiều tà bóng ngả áng mây trôi,
Lặng lẽ mình ta đứng giữa đời.
Phím trúc ngân nga lời ai oán,
Giọt sầu lã chã xuống tim tôi.
Đường xưa kỷ niệm giờ xa ngái,
Mộng đẹp tan tành tựa khói sương.
Đêm vắng trăng soi lòng vỡ vụn,
Biết bao giờ nguôi nỗi ngậm ngùi.

Hoa tàn lá rụng giữa sương đêm,
Tình ái phôi pha tựa cánh chim.
Tháng năm vun đắp giờ tan vỡ,
Mộng ước bao la mãi chìm êm.
Hẹn ước xưa kia còn đó đó,
Nhưng nay người đã ở nơi nao.
Tiếc nuối khôn nguôi duyên chẳng trọn,
Trăng buồn lấp lánh giọt sầu tuôn.

Non nước chia phôi một dáng hình,
Tình duyên tan vỡ bởi định mệnh.
Chốn cũ hoang tàn thêm quạnh quẽ,
Lòng buồn hiu hắt tựa cánh chim.
Thuyền tình lỡ bến đành xa cách,
Mộng ước dang dở tựa lá rơi.
Đêm xuống trăng khuya sầu chất chứa,
Khúc ca biệt ly xót xa người.
https://nhacvangbolero.com/wp-content/uploads/2020/05/tinh-lo-696x430.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Budō wéi Osu

Nỗi nhớ cố nhân

Xuân về ướm má, gió lay cành,
Nỗi nhớ cố nhân vẫn ngỡ đành.
Huyền Trân* gối mộng xa ngàn dặm,
Duyên phận non sông biết có thành.

Cung cấm năm xưa lệ đẫm vai,
Giao duyên xứ lạ, phận sầu phai.
Mai vàng hé nụ, chim chuyền hót,
Người ấy giờ đây chốn cảnh nào?

Phố thị đông vui, áo lụa là,
Riêng mình lẻ bóng, dạ xót xa.
Ngập ngừng bước nhẹ, tìm hương cũ,
Chỉ thấy sương giăng, mờ nhạt nhoà.

Tình tự thuở nao đã nhạt phai,
Lá rơi cuối ngõ, lệ vương dài.
Non cao biển rộng, nào ai biết,
Tim thiếp vương mang một bóng hình.

Ước gì quay ngược lối thời gian,
Về lại bên người, chẳng lỡ làng.
Bao nhiêu kỷ niệm giờ xa ngái,
Mộng đẹp tan rồi, chỉ hoang mang.

Phận thiếp mỏng manh tựa cánh hoa,
Sợ rằng duyên kiếp lại cách xa.
Công chúa Huyền Trân ai thấu hiểu,
Nỗi nhớ cố nhân vẫn thiết tha.

Gió thoảng hương đưa, gợi nhớ ai,
Dấu chân xưa cũ, mờ nhạt phai.
Chạnh lòng thầm hỏi, người có nhớ,
Mùa xuân năm ấy, hẹn ước dài.

Đêm khuya thao thức, lệ tuôn rơi,
Thuyền tình lỡ bến, giữa dòng đời.
Hương phấn ngày xưa còn vương vấn,
Nỗi nhớ triền miên, chẳng nói lời.

Thôi đành gửi gắm gió xuân qua,
Lời thơ vương vấn, đến người xa.
Nguyện ước bình an nơi xứ lạ,
Duyên mình vỡ nát, xót lòng ta.
____________________________________
* Huyền Trân Công chúa (1287/1289 – 1340) là một nhân vật lịch sử quan trọng dưới triều Trần, nổi tiếng với cuộc hôn nhân chính trị với vua Chế Mân của Chiêm Thành. Mặc dù không rõ tên thật, bà được cho là con gái của Trần Nhân Tông và là em gái của Trần Anh Tông. Năm 1306, để đổi lấy hai châu Ô và Lý (nay thuộc Thừa Thiên Huế và Quảng Trị), Huyền Trân Công chúa được gả cho Quốc vương Chế Mân, trở thành vương hậu thứ ba của Chiêm Thành với phong hiệu Paramecvari. Cuộc hôn nhân này chỉ kéo dài khoảng một năm vì vua Chế Mân qua đời vào tháng 5 năm 1307, không lâu sau khi bà hạ sinh Thái tử Chế Đa Đa. Theo ghi chép của Đại Việt Sử ký, Trần Anh Tông đã cử Trần Khắc Chung sang đón bà về Đại Việt. Cuộc hành trình trở về bằng đường biển kéo dài tới một năm, trong đó Công chúa phải để lại con thơ ở Chiêm Thành. Sau khi hồi hương, theo dã sử, bà xuất gia tại núi Trâu Sơn (Bắc Ninh) với pháp danh Hương Tràng. Sau đó, bà chuyển đến làng Hổ Sơn, huyện Thiên Bản (Nam Định), lập am tu hành, sau này trở thành chùa Hổ Sơn (Quảng Nghiêm Tự). Bà qua đời vào ngày 9 tháng Giêng năm 1340. Dân chúng đã tôn thờ bà là Thần Mẫu và lập đền thờ cạnh chùa Hổ Sơn, ngày mất của bà trở thành ngày lễ hội đền Huyền Trân ở Huế. Tuy nhiên, câu chuyện về Huyền Trân Công chúa cũng gây nhiều tranh cãi trong giới sử học. Một số nhà nghiên cứu cho rằng chi tiết về việc Công chúa phải lên giàn hoả thiêu là không chính xác theo tục lệ Champa và việc Trần Khắc Chung tư thông với bà chỉ là lời đồn đại. Sử thần Ngô Sĩ Liên và Phạm Văn Sơn cũng có những nhận định khác nhau về cuộc hôn nhân và hành động đón Huyền Trân về nước, cho rằng đó là một hành động “bất tín” với Chiêm Thành. Dù vậy, cuộc đời và câu chuyện của Huyền Trân Công chúa đã trở thành nguồn cảm hứng lớn trong văn hoá, thơ ca, âm nhạc và nghệ thuật sân khấu Việt Nam, với nhiều tác phẩm nổi bật như ca khúc “Nước non ngàn dặm ra đi” của Phạm Duy hay tiểu thuyết lịch sử “Huyền Trân Công chúa” của Hoàng Quốc Hải. Câu chuyện của bà vẫn luôn là một đề tài hấp dẫn, thể hiện sự hy sinh của một người phụ nữ vì vận mệnh quốc gia.
https://media.tapchinghiencuuphathoc.vn/uploads/2023/02/Tap-chi-Nghien-cuu-Phat-hoc-So-thang-1.2023-Huyen-Tran-cong-chua-2.jpg
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 2 trang (11 bài viết)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối