Trang trong tổng số 96 trang (960 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [65] [66] [67] [68] [69] [70] [71] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tú_Yên


https://tuyen10468.files.wordpress.com/2012/06/3c810-n-44.jpg


Mong manh riêng mình

Không thơ thẩn
Không mộng mơ
Không vương con chữ
Không chờ gió mây
Hoài mong xây mãi chẳng đầy
Ước ao vời vợi cứ ngầy ngật rơi.

Thơ là tôi_rớt giữa đời
Âm ba khắc khoải bên trời buồn thiu
Ơi nầy - thơ yểu...thơ yêu
Chưa chi sao đã liêu xiêu mất rồi !

Thơ là thơ
Tôi là Tôi
Phải chăng hai_một thành đôi song hành ?
Vậy thì thôi - cất để dành
Cứ xem như thoáng mong manh riêng mình.

Tú_Yên


(03-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Giả bộ làm chi

Giả bộ làm chi - để nhớ mong
Nhớ làn gió nhẹ thoảng bên sông
Nhớ bóng chiều buông trên cánh lá
Tim tím hoàng hôn - tím cả lòng.

Giả bộ làm chi - giả bộ chi ?
Kìa mây sao cứ mãi bay đi ?
Kìa hoa lặng lẽ cùng cơn gió
Và cỏ - bình yên chẳng nghĩ gì.

Giả bộ làm chi - cũng vậy thôi
Anh như hạt nắng ở bên đời
Em là sương khói vờn lơ đãng
Chỉ thế thôi mà - chỉ thế thôi !

Tú_Yên


(03-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Mưa

Mưa ơi, mưa hoài chi
Cho người đi kẻ ở
Cả niềm thương muôn thuở
Nhạt nhoà theo mưa bay

Kìa anh - anh có hay ?
Đường đời nhiều lối rẽ
Cuộc đời em quạnh quẽ
Như bầu trời không sao

Mưa ơi, mưa chi mau ?
Cho lòng người lạnh giá
Tất cả là xa lạ
Hay chút gì cho nhau ?

Kìa mưa - mưa lao xao.

Tú_Yên


(04-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Mong manh riêng mình

Không thơ thẩn
Không mộng mơ
Không vương con chữ
Không chờ gió mây
Hoài mong xây mãi chẳng đầy
Ước ao vời vợi cứ ngầy ngật rơi.

Thơ là tôi (rớt giữa đời)
Âm ba khắc khoải bên trời - buồn thiu
Ơi nầy: thơ yểu thơ yêu
Chưa chi sao đã liêu xiêu mất rồi !

Thơ là thơ
Tôi là Tôi
Phải chăng hai_một thành đôi song hành ?
Vậy thì thôi (cất để dành)
Cứ xem như thoáng mong manh riêng mình.

Tú_Yên


(03-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Ru hời...

Hương thầm ngày cũ còn đâu
Song thưa quán trọ để sầu cho ai ?
Mùa sương rơi nhẹ qua tay
Tình thơ ở lại ru dài chờ mong.

Lung linh bóng nắng chiều Đông
Người xa có thấy ấm lòng hay chăng ?
Ru hời...ru...để băn khoăn
Nghìn năm dòng nước vẫn thầm lặng trôi
Trăng buồn một kiếp lẻ loi
Ta ru ta giấc mồ côi - nửa đời.

Ru ai ?
Ru hỡi...ru hời...
Tóc mây phờ phạc phai rồi còn đâu
Ru mùa tí tách mưa Ngâu
Biển mênh mông
Sóng bạc đầu
…chông chênh

Ta ru ta - giấc bồng bềnh
Sao băng đổi chổ…buồn tênh - rơi vèo.

Tú_Yên


(07-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Ngã ba đường

Trên ngã ba đường phố
Người qua lại đông vui
Sao riêng cõi lòng tôi
Vẫn bơ vơ lạc lõng ?

Cả một đời mong ngóng
Rồi cũng chẳng được gì
Tôi luôn mãi nghĩ suy…
“Có mình chi thế nhỉ ?”

Tú_Yên


(27-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Tìm gì ?

Anh tìm gì mãi lang thang
Qua sông…
qua suối…
qua ngàn dặm xa ?

Diêu Bông - là gió bay qua
Là vầng mây bạc la đà trời cao
Là Trăng hay những vì Sao
Đôi khi là lá xạc xào trên non ?

Anh tìm gì - mỏi chân bon...
Mà Diêu Bông mãi vẫn còn xa xăm

Ngày qua
qua...
lại tháng năm
Tóc xanh giờ đã hoa râm mất rồi.

Nhọc nhằn chi lắm anh ơi !
Diêu Bông là bóng chim trời biệt tăm
Anh tìm gì...
mãi bao năm ?!

Tú_Yên


(27-12-2008)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Dùng dằng

Thì ra cũng tại dùng dằng
Bây giờ nghĩ lại băn khoăn giận mình
Nào đâu em muốn làm thinh
Chẳng qua là bởi đôi mình - vô duyên.

Dùng dằng chi để ưu phiền
Không chung mà lại chịu riêng nỗi sầu
Dùng dằng - thơ buốt từng câu
Cho mi hoen lệ, cho màu má phai

Dùng dằng - một cái nắm tay
Để rồi nhớ lại cứ hoài ngẩn ngơ
Dùng dằng chi...một tiếng...ờ...

Tú_Yên


(01-01-2009)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Giữa hai chiều...

Thời gian đi, và cứ đi - đi mãi
Cuốn nhân sinh vào vòng xoáy trầm luân
Sông rầm rì - có cảm thấy bâng khuâng ?
Hay bỏ mặc cõi hồng trần hiu hắt ?

Thời gian đến là thời gian rất thật
Mang cho đời: được_mất - nhục_vinh
Sông lặng thầm xuôi chảy loanh quanh
Theo bao con nước khi ròng lại lớn

Như kiếp người có đi và có đến
Sông trở mình cũng có lúc hung hăng
Xô giạt trần gian bằng cơn lũ dữ dằn
Cuốn phăng hết sau những lần giông tố

Đời là thế - buồn_vui hay sướng_khổ ?
Sông muôn đời vẫn bên lở, bên bồi
Ta quanh quẩn giữa hai chiều: tối_sáng
Một vòng quay - cứ quay mãi không thôi.

Tú_Yên


(04-01-2009)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tú_Yên


Bờ quê

Bờ quê - một bóng diều bay
Chao nghiêng rớt lại một ngày…rất xưa.

Hạt mưa sóng sánh - hạt mưa
Tuổi thơ còn đó lưa thưa giọt buồn
Cánh diều vướng sợi tơ buông
Bờ quê...
một bóng trăng suông - ngang trời

Một điều ?
Chỉ một điều thôi
Cánh diều ngày cũ xa rồi - còn đâu !

Tú_Yên


(10-01-2009)


Gió đi bỏ lại mình Ta
Ngày qua, rồi lại ngày qua - qua ngày.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 96 trang (960 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [65] [66] [67] [68] [69] [70] [71] ... ›Trang sau »Trang cuối