Ngày gửi: 22/07/2019 01:21 Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Poet Hansy vào 22/07/2019 01:22
67 GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG THỀ GIỮ NƯỚC [THTK]
GIỖ khi đất nước vững tay cầm TỔ quốc vang rền điệu dũng âm HÙNG cứ một phương trời biển rậm VƯƠNG choàng mấy cõi nghĩa tình thâm THỀ luôn mạnh mẽ lời vang sấm GIỮ mãi trung kiên giống xứng tầm NƯỚC Việt nghìn năm hoài rạng rỡ NOI NGUỒN ÂU LẠC QUYẾT GÌN TÂM
HÙNG mạnh dân tình nghĩa khí tâm VƯƠNG uy trải khắp vượt cao tầm DỰNG xây công nghiệp đời no ấm NƯỚC trỗi học hành sỹ tuệ thâm MUÔN nẻo anh tài lên tựa nấm ĐỜI thường hạnh phúc lộng tề âm RẠNG thơm nước Việt nguồn ơn đẫm CON CHÁU CHUNG LÒNG VẠN KIẾP RÂM
HANSY * UỐNG NƯỚC NHỚ NGUỒN
QUỐC gia vững mạnh sánh ngang tầm TỔ phụ danh lừng tiếng vọng âm GIÁNG hạ Văn Lang đầy nghĩa thắm SINH thành Âu Lạc đủ tình thâm MỞ ra bờ cõi tươi ngời vận MANG đến cuộc đời sáng tỏ tâm NƯỚC Việt ơn nhờ công phải ngẫm LẠC an nhạc phả khúc hoan cầm
VUA chúa ngày xưa gửi nhịp cầm NƯỚC mình rạng rỡ vốn hiền tâm GÂY thù oán nặng loài yêu lấn NỀN tảng xây dùng trí nghĩa thâm DỰNG đất An Nam giầu mạnh trấn MÓNG là Đại Việt vững vàng âm NHÀ to cửa rộng lòng êm ấm HÙNG dũng non sông xứng đáng tầm
Minh Hien *Câu đối tại Đền Hùng (Phú Thọ) Quốc Tổ giáng sinh mở mang nước Lạc Vua Nước gây nền dựng móng nhà Hùng
Gió gửi lời ru khẽ vọng tình Hương tràn nhuỵ toả ngát hồn linh Đó người thương dõi say thầm cảnh Kìa phận cảm mong nhớ mãi hình Ngõ trước hoa ngời khoe vẻ đẹp Hiên ngoài lụa thắm trải màu xinh Cỏ cây trời mộng lừng tha thiết Tỏ ước cùng trăng dụ dẫn mình
Mình dẫn dụ trăng cùng ước tỏ Thiết tha lừng mộng trời cây cỏ Xinh màu trải thắm lụa ngoài hiên Đẹp vẻ khoe ngời hoa trước ngõ Hình mãi nhớ mong cảm phận kìa Cảnh thầm say dõi thương người đó Linh hồn ngát toả nhuỵ tràn hương Tình vọng khẽ ru lời gửi gió
HANSY * HUYỄN MỘNG
Gió chuyển trời lay động khẽ tình Phai màu sắc diệu cõi huyền linh Đó ngày vui thoả mây cùng nguyệt Nào thuở mến thương bóng với hình Ngõ hẹp làm oan ngờ kẻ xấu Thơ buồn lại nhớ vọng người xinh Rõ đường quên lối còn đâu mộng Tỏ sáng dần đau quặn thắt mình
Mình thắt quặn đau dần sáng tỏ Mộng đâu còn lối quên đường rõ Xinh người vọng nhớ lại buồn thơ Xấu kẻ ngờ oan làm hẹp ngõ Hình với bóng thương mến thuở nào Nguyệt cùng mây thoả vui ngày đó Linh huyền cõi diệu sắc màu phai Tình khẽ động lay trời chuyển gió
Hoà tâm bạn hữu thắm hương đời Diệu trỗi cung lòng phả khắp nơi Bắc biển hiền nhân thùa quãng ngợi Nam miền sỹ tử quyện tình lơi Thương vần đẫy ngát hằng mong đợi Biếc cảnh thơm lừng mộng ước khơi Thoả nguyện ân tình thơm thảo tới Và thơ phú lộng ngát ngan lời
Và thơ phú lộng ngát ngan lời Hãy để tâm tình mãi diệu khơi Bạn hữu gom nồng loang buổi tới Thi đàn góp đượm dậy nguồn lơi Mê huyền khúc nghĩa lan vời vợi Tứ dậy mơ màng huyễn ảo nơi Ước mãi câu vần luôn thoả ngợi Hoà tâm bạn hữu thắm hương đời
HANSY * NHỮNG ÁNG BÌNH THƠ 1. Một nét BÌNH THƠ để ngẫm đời Tâm hồn trải rộng khắp ngàn nơi Từng câu những tứ chen lời chảy Mỗi đoạn bao dòng ẩn ý khơi Lãng mạn vơi đầy hoa lá thả Mơ màng thẫm nhạt sắc mầu rơi Tình yêu lắng đọng người thi sỹ Một nét BÌNH THƠ để ngẫm đời 2. NHỮNG ÁNG BÌNH THƠ trải cuộc đời Quây quần chúng bạn ở nhiều nơi Tìm câu cảm tứ cho lời rõ Luận ý tu từ giải nghĩa khơi Kết tụ muôn màu đưa diễm mở Thêu thùa vạn sắc đuổi sầu rơi Để mãi ngày sau còn nhớ lại NHỮNG ÁNG BÌNH THƠ trải cuộc đời
Ôi vùng kỷ niệm xoã mù nơi Lạc giữa trần gian xót rẻo đời Gió bão chi mà hoang hoải vậy Mưa lòng mấy nữa muộn mằn ơi Làm tim rã rượi sầu chan nẻo Vỡ mộng triền miên chẳng thốt lời Ủ rũ canh tàn nghiêng suối lệ Thôi rồi quá vãng nhạt nhoà rơi
Thôi rồi quá vãng nhạt nhoà rơi Đã hết ngày nao yểu điệu lời Bội phản ân nguyền sao nỡ thế Quay lờ ái cảm lại đành ơi Mà nghe mỗi bước buồn duyên phận Lặng thấy từng đêm tủi quãng đời Mỏi gối chồn chân tình cũng cạn Ôi vùng kỷ niệm xoã mù nơi
HANSY * SẦU CÔ NỮ
Chuyện cũ đau buồn phải cách nơi Đừng mang khuấy động mỗi canh đời Dìm trong quá vãng u sầu vậy Bỏ xuống ân nguyền bạc bẽo ơi Số phận an bài theo lẽ phải Tình duyên mẫn cảm tiếp sai lời Từng cơn lạnh thấu người cô nữ Những giọt châu hoài chảy thấm rơi
Những giọt châu hoài chảy thấm rơi Nhìn trang kỷ niệm đắm say lời Yêu là mở dạ người thương hỡi Hận sẽ ghim lòng ái nhỏ ơi Thác lũ sôi trào điên đảo phận Cuồng phong nổi dậy nát tan đời Hai đường nguyện sẽ chia tình ái Chuyện cũ đau buồn phải cách nơi
GIÃ biệt trang nhà khiến thẩn thơ TỪ đây đã hết những mong chờ GỜ xưa lắng đọng nhiều trăn trở CỘNG cũ khơi mào lắm ước mơ MỘT thắm cùng nhau hoài mãi nhớ THỜI hồng với bạn lẽ nào ngơ LUYẾN thương khắc đậm từng hơi thở LƯU tận vành tim phả bến bờ
HẸN nhau nhịp bước mộng chung bờ GẶP mặt cho lòng khỏi ngác ngơ LẠI ước người xưa đừng bỡ ngỡ VUI hoà vận cũ đẫm mòng mơ TRÊN vùng mới dựng đầy mong nhớ TRANG sách vừa xây vẫn đợi chờ FÂY phới hồn ta nhiều rạng rỡ BÚC này sẽ đượm tiếp tình thơ
HANSY * CHIA TAY G+
Vui buồn G+ nối vần thơ Giã biệt hôm nay chẳng đợi chờ Vẫn thắm duyên xưa đừng cách trở Luôn nồng bạn cũ gửi vào mơ Thời gian cũng đủ cho hoài nhớ Kỷ niệm sao đành có thể ngơ Hẹn nhé tao phùng trong cõi mở Trang Facebook gọi nối đôi bờ
Trang Facebook gọi nối đôi bờ Bến cũ con thuyền tiếc ngẩn ngơ Một thuở bên nhau lòng cứ ngỡ Bao ngày ở cạnh tối nằm mơ Lưu dòng ký ức còn mang nợ Đến cổng tương lai sẽ gặp chờ Vội vã hành trang hoà nhịp thở Vui buồn G+ nối vần thơ
HỮU phước trời ban hưởng lộc dài DUYÊN nồng chạm ngõ mượt đời trai THIÊN ân kết thệ bừng hoa trái LÝ luận chuyền mơ trỗi sắc tài NĂNG động quản trang tròn tứ hải TƯƠNG hoà thơ phú rợp hồng mai NGỘ thơm thuần khiết hồng nhan toại TRI KỶ TRẦM HƯƠNG VẪN ĐƯỢM HOÀI
TRI âm trời định về chung tổ KỶ niệm ban đầu ôi thật ngố TRẦM lặng ảo huyền điệu tảng lơ HƯƠNG ngời quyến rũ lòng ngoan cố VẪN thầm nhẫn nhịn giả làm ngơ ĐƯỢM mãi yêu kiều dù thậm khổ HOÀI ước cùng nhau nối một bờ HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ
HANSY * HỒNG LÂU MỘNG
HỮU mong ắt sẽ mộng đêm dài DUYÊN đượm cho hồn nghĩ đến ai THIÊN địa trêu ngươi làm nghiệt ngã LÝ tình ghẹo ái thoả trang đài NĂNG hoà thắm thiết đời loan phụng TƯƠNG hợp vui vầy cảnh trúc mai NGỘ nhỡ sau này ta cách trở HỒNG NHAN TRI KỶ NHỚ THƯƠNG HOÀI
HỒNG lâu mộng ước êm đềm tổ NHAN sắc trời ban làm mến mộ TRI thức trau dồi đẹp đẽ vương KỶ cương gìn giữ âm thầm cố NHỚ người sắc sảo để thêm buồn THƯƠNG phận tài hoa mà lại khổ HOÀI ngóng trông về một cõi xa HỮU DUYÊN THIÊN LÝ NĂNG TƯƠNG NGỘ
Thoáng chốc tròn năm đến thật rồi Nghe lòng hoài vọng thuở còn đôi Nào câu quyện nhớ trong mùa cũ Ấy điệu vờn thương giữa mộng bồi Chẳng rõ ngày mai tình ngọt phả Hay là quá vãng ái mờ trôi Đời đâu biết chỗ nào trong đục Đành phó ơn trên chuyện đứng ngồi
Đành phó ơn trên chuyện đứng ngồi Thân tằm nhả sợi mặc dòng trôi Rèn thơ toả dậy vần niêm chuẩn Luyện phú nồng thơm chữ nghĩa bồi Vẫn ước tim lòng ươm sáng dạ Luôn nài hạnh phúc vẹn tròn đôi Ngoài kia lác đác mai đào nở Thoáng chốc tròn năm đến thật rồi
HANSY * HƯƠNG CŨ NGÀY CUỐI NĂM
Chiều trên phố cổ đoạn ta ngồi Thấy cảnh êm đềm họ sánh đôi Lặng nhớ tình kia còn mộng dỗi Thầm thương ái nọ chẳng ai bồi Hoa tàn xuống cỏ người qua lại Lá rụng theo dòng nước lạc trôi Ráng đỏ hoàng hôn vừa vụt tắt Và năm thoáng chốc lại qua rồi
Và năm thoáng chốc lại qua rồi Phận nữ âm thầm để cuốn trôi Vẫn tiếng thờ ơ người hỏi mặc Nào câu thắm thiết thuở si bồi Nhìn qua bạn cũ đời chung lối Ngẫm lại duyên mình số lẻ đôi Kỷ niệm đang về thêm nỗi nhớ Chiều trên phố cổ đoạn ta ngồi
Sầu phai ước vọng phả đau niềm Đã hết xuân lòng tẻ lặng tim Cứ ngỡ muôn đời êm mộng tưởng Nào hay vạn kiếp mỏi mơ tìm Mù tăm cá ngỡ ngàng cung nguyệt Khắc khoải canh trường biệt cõi chim Để mãi thầm ao mùa ái nọ Ngùi thương kỷ niệm úa hoang chìm
Ngùi thương kỷ niệm úa hoang chìm Huyễn ảo hoang mờ quạnh tiếng chim Dẫu liệu tâm người hay tráo trở Mà sao mộng ái vẫn gieo tìm Tèm lem thệ rã thơ tàn phú Tẻ sắc ươn lời dã dượi tim Hỡi nguyệt xiêu lòng nơi chốn nảo Sầu phai ước vọng phả đau niềm
HANSY * CHIẾC BÓNG
Cảm phận lòng đau những nổi chìm Phương trời giã biệt phải lìa chim Nhìn đau đáu mãi dòng sông chảy Ngóng mỏi mòn sao cõi tạm tìm Hạnh phúc nào đi tàn rũ cửa Ân tình vẫn đọng nát nhàu tim Thời gian cứ bảo phai dần niệm Chẳng nhớ mà mơ lại rõ niềm
Chẳng nhớ mà mơ lại rõ niềm Bao màu sắc huyễn dội về tim Tình duyên thắm rạng đưa đường đến Kỷ niệm nồng say dẫn lối tìm Ở mãi nơi huyền trong giọng ái Thêu hoài cảnh mộng với hồn chim Vừa hay tỉnh dậy đèn khuya khoắt Cảm phận lòng đau những nổi chìm