Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Rào-Nam

Chơm chớm se se ghé Sài Gòn
Chiều thu muộn muộn nhuốm màu son
Vầng mây lãng đãng xe hiu hắt
Cuộn rối lòng tơ nhả héo mòn.

Bên dòng bận rộn, im phăng phắc
Gói miền trăn trở, buộc lo âu
Một sớm, hai chiều bâng khuâng nhắc
Thời gian thơ dại lạc về đâu.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

GỠ MÙA THU

Ta nhẹ nhàng khắc nỗi nhớ vào em
Để mùa thu không còn nhắc nữa
Những cơn mưa trái chiều vụn vỡ
Nét lụi tàn vùi dưới những vô tư.

Ta nhẹ nhàng gỡ nỗi nhớ mùa thu
Để dành giấy cho chiều kia viết tiếp
Em cũng không muốn ôm niềm da diết
Phủ thì thầm lên man mác, bâng khuâng.

Có lẽ gỡ thêm dấu cũ dừng chân
Nụ ngày xưa đã chín thành quả ngọt
Không hái được giọng ai vang lảnh lót
Suốt một đời, đành vọng giấu trầm ngâm.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

SINH THỜI

Thời gian sinh ra em
Hay em sinh thời gian
Điều đó đâu quan trọng.
Em và tôi
Cứ lận đận
Thời gian!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Ai vẽ mùa thu lên lá vàng
Mà mưa óng ánh giọt mênh mang
Thềm sương, cỏ khói đan tủm tỉm
Lên mái loanh quanh chốn lỡ làng.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

SỰ SỢ HÃI
Trong mười phần phẩm chất, tinh thần của con người
Có chín phần là sợ hãi

Sự sợ hãi là cho ta trở nên dũng cảm
Có người lính nào ra trận mà không sợ chết đâu

Sợ hãi là cho ta trở nên lo âu
Nên tích cóp những thứ mà ta không bao giờ dùng đến
Dành cho vài đời sau.

Sợ hãi là hình để tạo nên bao nhiêu bóng khác
Sức mạnh, thiên thần, ác quỷ, hèn nhát
Và nhiều thứ nữa mà ta không kể hết
Cho nhau.

Sợ hãi là cho ta trở nên khôn hơn
Sự ngoan hay lõi chỉ khác nhau chữ cái định nghĩa

Sợ hãi là cho ta lặng lẽ âm thầm
Hoặc bùng lên
Hoặc tự nói với mình bằng ngôn ngữ lặng câm.

Cha mẹ sợ hãi vì tương lai các con
Lũ trẻ sợ hãi vì chúng chỉ được người lớn cho thấy một đường đi rất hẹp
Mà người lớn cho đó là tốt đẹp.

Ta sợ hãi vì không nhận ra sức mạnh chính mình
Và cũng không nhận ra sợ hãi của người khác
Vì vậy ta sợ những người xung quanh
Không muốn cho họ ngoi lên
Ta tìm cách cản trở
Kết cục tất cả nhận được sự cân bằng mong manh.

Ta sợ hãi vì quá khứ bằng từ: nuối tiếc
Ta sợ hãi tương lai bằng sự phấn đấu không ngừng
Sự sợ hãi nằm trong quy luật tự nhiên
Không ai có lỗi vì sợ hãi
Không phải rèn luyện mà có được.

Sự sợ hãi đẻ ra những quy định hiểm hóc
Khiến người ta nhầm lẫn với chi tiết
Nên hoàn thiện không ngừng.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Sợ hãi làm con người trở nên bao dung
Và họ tìm đến chân thực, lương thiện và kiên nhẫn.

Sợ hãi làm cho con người trở nên hung hãn
Người đời gọi là liều mạng
Mà liều lĩnh, dũng cảm, hay liều mạng, gan lì
Nói cho cùng có gì khác về hành vi
Còn bản chất thì mỗi người tự đưa ra phán xét.

Sợ hãi làm ta trở nên gần gũi với Đấng tối cao hơn
Do ta tự định nghĩa

Sợ hãi làm ta mềm hơn trong thể chế
Và cũng cứng hơn bởi ta thu mình trong những cần thiết
Giấu kỹ hơn những tâm trạng bình thường.

Sợ hãi làm ta ban phát lòng thương
Bởi ta sợ mình cũng có thể trở thành như họ
Ta trở nên hiền lành
Ta trở nên kiên nhẫn
Chịu đựng hữu danh và vô danh.

Sợ hãi là cho ta trở nên bất bình với người thân xung quanh
Và kết thân với người mà ta hoàn toàn không biết

Sợ hãi làm ta phải đi mãi miết
Sợ có người đuổi kịp nay, mai
Sợ không kịp hoàn thành những kế hoạch hay
Được xây dựng từ sợ hãi.

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Sợ hãi làm ta muốn sống đơn giản
Không làm phiền đến ai
Kể cả cha, mẹ, vợ, chồng, con cái
Muốn làm mẹ đơn thân, bao nhiêu cô gái
Chối bỏ gia đình, bao nhiêu chàng trai
Những hủ tục làm rể, làm dâu trắc trở từ ngàn đời nay
Kết tinh từ sợ hãi.

Sợ hãi làm nên những tư duy vô định
Người đời gọi bằng những mỹ từ: trách nhiệm, đạo đức, tự trọng hay nhiều từ linh tinh khác
Để che đi nỗi sợ chính mình.

Nếu ta biết mức độ sợ hãi bản thân
Và biết sự sợ hãi của người khác
Chính là ta đã biết được sức mạnh của ta và họ
Để hành động từ trí óc và trái tim.

Ta có thể làm những điều tốt hơn
Nhưng cũng có thể làm điều xấu hơn
Trong nỗi chế ngự sợ hãi
Khiến ta trở nên thận trọng
Trở nên kiên định
Bất chấp những qui định chung chung là đúng hay sai.

Thật ra sợ hãi không tốt và cũng không xấu
Nó là sản phẩm của tự nhiên
Ngự trị trong mỗi hình thể sống
Ta chấp nhận nó như một phần thân thể cần thiết
Sử dụng nó hay sợ nó
Ta sợ sự sợ hãi
Cũng bình thường như hàng triệu thế hệ đã qua.

5-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HIỂU

Để mọi người không hiểu
Ta nói chuyện giản đơn.

Để mọi người hiểu nhau nhiều hơn
Ta nói chuyện cao siêu, phức tạp.

5-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

HÌNH VÀ BÓNG

Sống trong hình
Ta luôn nhìn thấy bóng
Dù bóng chân thực hay méo mó linh tinh.

Sống trong bóng
Chẳng bao giờ ta nhận ra mình
Dù là hình ác quỷ hay mong muốn những điều tốt đẹp.

Thật tiếc
Ta đâu có nhận ra mình là bóng hay hình
Tương đối
Hư vinh.

10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

BINH NHÌ

Binh nhì thì mãi với thời gian
Nhà văn già hạ đến thu tàn
Tiếng tăm sao giữ cùng thời thế?
Để khỏi nặng lòng với thế gian.

6-10-18

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] [96] [97] ... ›Trang sau »Trang cuối