Trang trong tổng số 38 trang (379 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Mùa Thu

Khoảnh khắc hiện giờ của mình là bài vở ngập đầu, mình chẳng còn thời gian để mà mơ mộng nữa.Anh xã cứ tủm tỉm cười về cái cách mà tôi hay thả hồn thơ với thẩn.Chàng ta chẳng khuyến khích mình viết thơ gì cả, thế nên mình cũng hạn chế viết , có lần chàng về bên ngoại kể với bố mình, úi trời vợ của con thì gì kiểu gì cũng làm thơ được(cười ) trời nắng, trời mưa, vui buồn, tất tần tật ....bố lại cười và bảo, con thơ thẩn vừa thôi, lo mà học hành và chăm sóc gia đình nữa nhé!Tôi vâng dạ và cũng cố giảm tải thơ trong đầu , nhưng không viết gì đó thì thấy trống trải bức bách, thế là tôi lại chuyển sang viết tản mạn và viết những mẩu chuyện ngăn ngắn, không kẻo chàng và bố lại bảo suốt ngày cô chỉ thơ với thẩn thôi .Hì
Có lần bố kể, thời trai trẻ khi giữa sự sống và cái chết trong chiến tranh, niềm thương nhớ vợ hiền tăng lên theo cấp số nhân và sản sinh ra những nhà thơ bất đắc dĩ.Họ yêu gia đình và họ yêu tổ quốc,họ luôn thấy trách nhiệm của mình,  họ chiến đấu để một ngày được đoàn tụ trong hoà bình , yên vui ...bố đã viết những bài thơ giữa núi rừng, những bài thơ được truyền tay và ghi vào trong lưu bút, có người đã nhớ thơ bố và thuộc vanh vách .
Cách đây mấy năm khi họp mặt đơn vị cũ, người bạn chiến đấu đã lâu không gặp vỗ vai bố và bảo :"ông còn nhớ tôi không ?"Bố ngờ ngợ chẳng nhớ ra , thế là bác ấy đọc thơ bố và bảo, tôi đọc thơ ông mà khóc vì bài thơ quá đúng tâm trạng của tôi lúc bấy giờ ...tôi nhớ cả họ tên ông và cả bài thơ này, thật vui vì được gặp lại ông sau bao nhiêu năm xa cách.Thật trớ trêu chính bố tôi thì chẳng nhớ nổi bài thơ do mình sáng tác, còn bác ấy thì lại nhớ đến thế ...sau khi gặp mặt khoảng độ 1 năm thì bác ấy mất đột ngột . ...
Bố kể tôi nghe về những kỷ niệm, những người bạn hồi chiến tranh ...tôi cũng không rõ tình yêu thơ đã ngấm trong tôi từ lúc nào chẳng biết ....bố tôi cũng chỉ là một người bình thường như bao người Việt Nam khác, chẳng phải nhà văn cũng chẳng phải nhà thơ chuyên nghiệp ...nhưng trái tim bố thì quả cảm,biết yêu thương con người, biết yêu gia đình , yêu lao động, sống trung thực và giản dị , đặc biệt bố sống chuẩn mực, bố là thần tượng trong mắt các con, có lẽ rất hiếm người được như bố :không tửu, sắc , thuốc lá không bài bạc ,không ghanh đua tranh giành chà đạp người khác để vươn lên, không ăn của hối lộ và tất nhiên chẳng biết luồn cúi một ai, bố thường dạy chúng tôi hãy nhớ đến hai từ tôn trọng , hãy tôn trọng bản thân mình và tôn trọng người khác ....
Còn mẹ tôi là một người phụ nữ trên cả tuyệt vời, mẹ dạy chúng tôi biết yêu thương bằng chính tâm hồn và việc làm cụ thể của mẹ .Sự lạc quan ngay trong từng nụ cười hồ hởi của mẹ luôn làm tôi ấn tượng, người ta có nói dù con có bao nhiêu tuổi thì con vẫn là con của mẹ . Quả thật vậy, lớn tới từng này tuổi rồi nhưng tôi vẫn luôn thèm được trong vòng tay yêu thương của mẹ.Tôi mơ về mẹ, nhớ về nụ cười của mẹ ...tất cả cho tôi những khoảnh khắc bình yên khi nghĩ về người mẹ của mình, những câu chuyện về mẹ thì vô chừng, khi nào tôi sẽ kể các bạn nghe , những câu chuyện đời thường thôi, nhưng đối với tôi là tất cả, mẹ vụt bay lên trong những điều tưởng chừng như bình dị đó, mẹ đã nâng bước con trên bước đường đầy trông gai và thử thách này ...tình yêu về bố mẹ luôn là điều gì đó thật thiêng liêng trong mỗi trái tim người con, vậy chúng ta hãy luôn nêu gương, hãy là một người tốt để con chúng ta học tập , chúng ta sẽ lại sản sinh ra những đứa con tuyệt vời, chúng bị ảnh hưởng từ hình ảnh nơi chính chúng ta .
Muốn con cái là một người như thế nào thì trước hết chúng ta phải là người gần như là thế đó, hy vọng là câu dân gian này đúng :"Con hơn cha là nhà có phúc "
Những khoảnh khắc nhớ Mẹ tôi đã viết bài thơ về Mẹ, như là nén thơ lòng gửi tới Mẹ hiền yêu thương!

MẸ

Mười năm,tám mươi năm, hay là bao nhiêu năm nữa
Trái tim ghi khắc, hình ảnh mẹ năm nào
Những lời ru ngọt ngào, mẹ đưa con vào giấc ngủ
À, ơi ! à, ơi !
Con chẳng thể nào quên đâu, những nỗi niềm mẹ kể
Những tâm tư trao gửi, những nguyện ước xa vời
Và cả những nụ cười, nâng bước con bay vào hạnh phúc
Thế giới của Mẹ thanh cao như những đóa hoa cúc
Dịu dàng thỏang làn hương thơm ngát ……mông lung
Cung đàn rung rung ….. không trung âm hưởng

Năm tháng cứ trôi, vậy mà con cứ tưởng
Mẹ vẫn còn đây !
Hình bóng Mẹ …nhẹ làn mây, bay vào miền tâm tưởng
Trong vắt
Bàn tay mẹ dịu dàng, ánh mắt mẹ bao dung, nụ cười mẹ trẻ trung
Trong khung hình tuyệt tác….cuộc đời
Nếu có ai cười và bảo:” dĩ nhiên hình ảnh mẹ tuyệt vời!”

Vâng
Hình ảnh mẹ mãi mãi sáng ngời , trong lòng con trẻ
Những khi hồn nhiên cười nắc nẻ, để nhận ra mình hạnh phúc
Khi còn mẹ cạnh bên
Thèm giọng nói êm êm !
Thèm câu ca mẹ hát !
Thèm ánh nhìn bát ngát !
Trong khỏang lặng bình yên
…………………………….
Mẹ như là mũi tên Xuyên qua trái tim bác ái
Vị tha, nhân hậu, rộng lượng , từ bi
Không hề hoài nghi về cuộc sống ..
Mẹ chính là lẽ sống, lý tưởng của cuộc đời

Hạnh phúc sẽ mỉm cười , là khi con …..còn Mẹ

Những khi con trẻ, thỏ thẻ lời yêu, tim lại liêu xiêu
Nghiêng miền cát bụi
Cuộc sống thật trần trụi, khi ta khổ đau
Nước mắt chảy mau , lồng ngực quặn thắt
Trái tim mẹ nhẹ lướt , rưới rắc những hạnh phúc mong manh
Mẹ tỏa ánh trăng thanh vỗ về an ủi
Cõi bình yên bao phủ……ngọn gió mát đìu hiu

Con yêu biết bao nhiêu giây phút xà vào lòng mẹ
Con cảm nhận sự ngọt ngào trong cử chỉ yêu thương
Tình Mẹ mãi vấn vương …vấn vương
Mà cuộc đời con - không sao kể hết
Xin một lời kết
Trao tặng tình Mẹ yêu thương ….yêu thương !!!!!

Mùa Thu
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Công việc gần hoàn tất, mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn.Caffee nhạc bên anh và con thật bình yên, khoảnh khắc cho ta những khoảng lặng bình yên, ta thả hồn cùng lời ca và điệu nhạc.Bầu trời dường như sâu hơn, bao la hơn và không gian tưởng chừng như rộng lớn hơn;bao phủ quanh ta là ngọn gió mùa quấn quít .

Gió mơn man
           miền bình yên vô thức
Ta trải lòng
      bên cảm xúc lâng dâng.
Anh cùng em
          hoà bản nhạc du dương
Đêm tĩnh lặng..... quyện hồn ta thổn thức .

Phải tình yêu -trong em là có thực
Lá theo mùa, gió hát khúc chơi vơi.
Giọng ca về
tan đông gía tim côi
Ta chìm trong- biển sóng tình réo rắt. ...

Mùa Thu
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Thứ bảy này nhóm báo cáo, công việc cũng tạm ổn nhưng chưa hoàn chỉnh, mấy hôm này bù đầu với công việc.Trên cơ quan thì họp hành liên miên, giờ là những khoảnh khắc chẳng bình yên.Tâm lo lắng mà hồn thì vất vưởng.Những áng thơ tình bay đi đâu mất, chỉ còn lại ta với núi việc phải hoàn thành.
Thành phố giờ này bất chợt cơn mưa lớn, những hạt mưa thấm ướt tâm hồn, thỉnh thoảng ông sấm lại gầm gừ rung rinh như cười ngạo nghễ.
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Khoảnh khắc giờ là những hồi hộp lo âu, chẳng dám nhìn màn hình. Có lẽ khi không tự tin về chiến thắng, tôi thường có khuynh hướng trốn nhìn thẳng vào sự thật.Nếu kết quả tốt thì thật vui để mà theo dõi tiếp, giờ là những giây phút hết sức lo lắng.Tâm lý là vấn đề mà đội tuyển Việt Nam luôn mắc phải.Khi thắng thì thừa thắng xông lên, khi thua thì tinh thần xuống rất nhanh.
Khi thi đấu trên sân bạn luôn là vấn đề khó khăn ( sức ép của các cổ động viên), phải là đội bóng bản lĩnh và chuyên nghiệp thì mới vượt qua sức ép tâm lý này .Cầu mong cho các chàng trai tự tin để chiến thắng .

Các chàng trai mang màu cờ sắc đỏ
Tự tin lên! Bước tiếp dấu chân vàng
Cổ động viên, khắp đất nước reo hò
Đang lo lắng, dõi đường chuyền sân cỏ ...
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Thỉnh thoảng tâm trạng lại vương vấn nỗi buồn.Chẳng thiết nghĩ gì nữa, cuộc sống cứ mải miết trôi và tâm hồn tôi thì lang thang vô hồn.
Tôi viết cho vơi đi sầu lo, tâm trạng giờ thật không biết nói sao, đành gửi vào thơ đôi câu tâm sự :
Bầu trời đầy mây mà sao hồn trống rỗng
Muốn khóc vơi sầu mà lệ chẳng thể tuôn
Đời dẫu bình yên mà câu ca đứt quãng
Người chẳng hiểu người nên cung oán rung ngân...
Tâm trạng hiện tại của mình , giờ chẳng giống mình chút nào, trước đây mình chẳng bao giờ mang nỗi buồn mà viết, bởi mình sợ sự lây lan tâm trạng. Mình sợ thế giới thật nên trốn tránh vào thế giới ảo này để mà giải bày cho vơi đi tâm trạng.  
Những khoảnh khắc thoáng qua chẳng bao giờ mình kể lể ngoài đời . Đôi khi mình muốn trút tâm sự vào ai đó, nhưng thật khó, mình luôn sống khép kín vào thế giới riêng của mình .
Một số vấn đề thuộc về lý tưởng sống của mình,cho nên ai nói động đến là tâm trạng mình lại rơi tự do ngay. Thật là nực cười,lại chuốc khổ vào thân bởi những suy nghĩ lung tung....thôi bỏ đi." Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân "
Sống mà vừa lòng hết được mọi người thì chỉ có là thánh nhân. Ta hãy sống trong hiện tại để biết trân trọng từng phút giây đang sống là tốt rồi.Đừng đòi hỏi quá gắt gao về bản thân và cũng đừng đòi hỏi quá khắt khe đối với người khác . Mỗi người đều có cách nhìn nhận, hướng giải quyết ...rất khác nhau .Hãy để họ tự do trên con đường mà họ đã chọn. đừng áp đặt người khác theo ý nghĩ chủ quan của ta , để rồi ta và người cùng khổ .
Thế giới nội tâm của con người thật phức tạp, buồn ngay đấy mà vui cũng ngay đây.Hi vọng khoảnh khắc của bình minh ngày mới sẽ kéo tôi ra khỏi đám mây u ám trong tâm tưởng hôm nay....tôi chờ khoảnh khắc mới, để cảm nhận tâm hồn .
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

NanLan

Mình đang hoàn thành trang trí cây thông Noel. Cảm nghĩ lúc này của mình là: "Sao thời gian lại chạy vèo nhanh thế!!!". Đã lại Noel rồi năm mới, rồi Tết Nguyên Đán....
Mình cứ ngỡ mới vừa hết năm 2009 và vừa mới chỉ vừa bước sang 2010 thôi. Vậy mà chỉ vài hôm nữa thôi thì đã sang năm 2011. Thời gian trôi đi nhanh qua. À không, phải nói là chạy vèo vèo mới đúng.
Mình nhớ lại ngày còn nhỏ bố mẹ hay nói với nhau: "Đã lại hết năm rồi. Thời gian chạy nhanh quá". Bây giờ ngồi đây nhớ lại bồi hồi xúc động. Nhớ nhà nhớ tất cả. Nhớ khoảng thời gian đã qua của những năm tháng tha phương.

Oài mà sao lại như nuối tiếc một điều gì ấy nhỉ? Hay là mình già rồi???? Ừ đúng là sắp già rồi.:d
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

NanLan đã viết:
Ừ đúng là sắp già rồi.:d
Sắp Và Rồi

Nghe ai nói "sắp già rồi nhỉ?"
Chạnh lòng mình âm ỉ niềm đau.
Mình không thể nói "già mau"
Mà mình phải nói "già lâu mất rồi".

"Sắp già" là vẫn còn thời
Hết thời là tuổi "già rồi" như ta!

:((
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

NanLan

NL đang buồn lòng vì thời gian trôi đi nhanh quá. Mà mình thì vẫn chẳng làm được cái gì cho ra trò ra trống. Cái lạnh, cái tối cái buồn nó cứ bủa vây quanh ta. Vậy mà đọc mấy dòng "còn thời" với "hết thời" của anh Tuấn mà tự nhiên thấy buồn cười quá.

Cám ơn anh Tuấn nhé. Tranh thủ Mùa Thu đi vắng ta quậy tưng căn nhà của bạn ấy lên.
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Sáng nay hoàn tất xong phần báo cáo, ghé thăm những khoảnh khắc của bạn và tôi,chợt hiểu ra rằng bên mình còn có các bạn, một thế giới ảo vừa xa lại vừa gần biết bao .Vâng, thời gian đi nhanh quá, để đến khi mỗi mùa NOEN về ta lại thấm thía hơn khoảnh khắc đã qua.
Thành phố HCM chưa thấy lạnh chút nào, chỉ thi thoảng ngọn gió mùa man mát len qua từng kẽ lá, thổi lùa làn tóc gợn chút heo may thôi.Trung tâm thành phố bắt đầu nhộn nhịp sắc màu, ánh đèn và những hình trang trí được thể hiện rất công phu,thành phố ngày càng đẹp hơn nhất là vào ban đêm. Trong cái náo nhiệt đó ta vẫn cảm nhận được những nét rất riêng của văn hóa và con người Việt Nam. Tôi không biết nước mà bạn đang sống thì như thế nào để so sánh , nhưng tôi hình dung ra không khí nơi đó thật lạnh, có tuyết và có những cây thông thật ...không khí ở đó sẽ rất khác với Việt Nam, nhưng dù bạn ở đâu thì tôi vẫn biết trái tim bạn luôn hướng về quê hương, nhớ về những khoảnh khắc đã qua, nhớ đến từng cành cây ngọn cỏ ....sự khác biệt rất rõ không phải là những gì hiện hữu mà ta có thể thấy, nắm bắt ...mà chính là tâm hồn người Việt .Một điều gì đó thật khó tả, nhưng có lẽ chỉ những người Việt mới có thể hiểu rõ về nhau .Bởi hồn Việt đã ngấm vào ta từ khi còn trong bụng mẹ .
Mình nghĩ tuổi già không phải là vấn đề quá lo lắng, bởi tuổi già là điều tất yếu sẽ phải đến, ta cố níu giữ cũng chẳng được bạn nhỉ, nhưng khi tâm hồn ta trẻ trong sự lạc quan , yêu đời .... thì 80 tuổi có nghĩa lý gì đâu phải không bạn.
Còn về những dự định mà ta chưa đạt được...thời gian còn phía trước và mình nghĩ đối với bạn có thể chưa là gì, nhưng đối với người khác thì đã là toại nguyện lắm rồi .
Thế nên có lẽ tôi và bạn hãy quẳng những gánh lo , quẳng những nỗi buồn vào trang khoảnh khắc này, để hiện thực là những khoảnh khắc bình yên, thanh thản, vui vẻ và lạc quan ....đồng ý cùng tôi nhé !Cảm ơn các bạn, cảm ơn trang khoảnh khắc để tôi có thể viết, để trải lòng ....đây có lẽ là góc khuất bình yên mà tôi trải lòng nhiều hơn những gì có thể .
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mùa Thu

Mình thở phào nhẹ nhõm khi buổi báo cáo của nhóm hoàn thành rất công phu.Bé con nhà mình thích học vẽ hơn học đàn, chiều cô giáo tới dạy bé học đàn.Mình hứa sẽ dạy bé vẽ, mình đang lo lắng và tìm trên mạng chương trình dạy vẽ online, không biết có chương trình dạy vẽ bằng tiếng Việt không nữa,do điều kiện thời gian không cho phép để đưa bé tới học tại trung tâm, do đó mình dự định cho bé học trên mạng, sách và tài liệu.
Nghe mùa đông năm nay rất lạnh và khí hậu miền bắc đang rét đậm.Hiện tại mùa đông trong này vẫn đang ấm áp, nắng vẫn đổ tràn các góc phố, con đường và tình yêu thì vẫn cứ ấm nồng làm tan cả một mùa đông băng giá !

Một mùa đông, băng giá giữa hiên đời
Chẳng đông lạnh, tình nồng nàn khát cháy
Bầu trời cao, ngôi sao yêu nhấp nháy
Lại rộn ràng, trong nhịp đập trái tim

Đó tình em gửi tình anh một phương
Gió có thổi, tạt đại ngàn giông bão
Thì tình yêu, hiện thực không mộng hão
giữa chân tình, ta biết sống vì nhau.

Mùa Thu
Anh đi bộ đội sao trên mũ
Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 38 trang (379 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối