Trang trong tổng số 12 trang (117 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 02/12/2009 00:19
vodanhthi đã viết:Sợ thiệt, đúng thương cho chị vợ và chuyện gì đến phải đến. Đó là giọt nước cuối cùng làm tràn ly.
Vì sao anh Tươi dọn nhà?
Trước đây khi thỉnh thoảng lên Hóc Môn để dự đám giỗ, tôi từng được nghe kể về một nhân vật khá nhiều màu sắc, nhưng không biết mặt cũng chẳng biết tên. Mãi về sau này khi phải ở lâu trên miệt vườn, tôi mới có dịp mục kích sở thị. Đó là anh Tươi.
Trên thế gian này có hai điều anh ta ghét nhất, và hai điều khiến anh mê nhất. Anh Tươi ghét nhất là tắm, và thứ nhì là lao động, mặc dù anh xuất thân làm thợ hồ. Còn lại, thì anh mê nhất là nhậu, và kế đến là bàn chuyện thế sự tào lao.
Tôi biết những việc này cũng bởi tình cờ. Buổi sáng nọ có chiếc xe ba gác chở đồ, dọn tới phòng trọ cách chỗ tôi ở vài căn. Cô láng giềng bán tạp hóa cho biết nhân vật mới dọn tới tên là Tươi. Vốn trước đây anh cũng có vợ con đàng hoàng, nhưng gia đình hay lục đục vì anh thích nhậu mà lại lười lao động.
Cô vợ đã nhiều phen đi phân trần với hàng xóm rằng mặc dù tình trạng vừa kể làm cô rất khổ, nhưng cô ta cũng có thể cắn răng chịu đựng, bởi vì “đàn ông thì ông nào cũng như ông nấy, hễ hở ra là nhậu nhẹt, mà nhậu xong thì đâu còn sức mà đi mần việc. Thằng cha nhà tui cũng vậy thôi, cũng như mấy cha khác. Dòm quanh quất thì cũng hổng có ai khá hơn, thôi thì mình cắn răng ráng chịu.”.
Tuy nhiên điều mà cô vợ bức xúc nhất, mà cũng là giọt nước sau cùng làm tràn ly, chính là tình trạng sợ nước của anh Tươi. Nói “sơ nước” thì e quá đáng, bởi vì anh sẵn sàng lội mưa để đến với các chiến hữu, cho dù từ đầu đến chân ướt nhẹp anh cũng không màng, không ngại, vì đã có hơi men để sưởi ấm. Nhưng mà đừng có biểu tui tắm à nghen! Đừng!
Chuyện này cũng khó hiểu, bởi vì anh Tươi không có hút á phiện, thế thì tại sao lại sợ tắm? Cho đến nay chưa ai trả lời được câu hỏi này. Mỗi ngày anh ta đều thay quần áo mới, thậm chí có ngày thay tới hai cái áo sơ-mi để đến với các chiến hữu trong tình trạng phẳng phiu. Nhưng tắm thì không.
Cô vợ đi than vãn từ đầu làng tới cuối xóm về căn bệnh nan y đó. Cô cho biết mình đã dùng đủ cách để “chiêu dụ” anh Tươi mỗi ngày tắm một lần, hoặc là hai ngày tắm một lần cũng được, còn tệ lắm thì ba ngày tắm một lần. Cô cho biết từng nấu nước nóng pha sẵn, để quần áo xà-bông sẵn, nhưng hoài công. Hết năn nỉ đến hăm dọa, cũng không ăn thua. Cuối cùng, tối hậu thư là “anh mà không chịu tắm thì tui dẫn con đi luôn!”
Hai năm sau khi cô vợ dẫn con đi biệt, anh Tươi thấy căn nhà trống trải và rộng lớn thênh thang quá! “Hồi còn có nó, thì còn có người quét dọn, bây giờ không có nó, chẳng lẽ mình lại phải…? Mà thôi, quét dọn làm gì cho mệt, quét xong mai cũng bụi bặm trở lại.”
Đó là lời anh Tươi giải thích cho hàng xóm nghe về lý do tại sao anh không quét dọn, và cũng không ở ngôi nhà đó nữa. Anh nảy ra sáng kiến là đem nhà cho người khác mướn. Cái tiện thứ nhất là mình không phải quét dọn chăm sóc gì ráo, vì đã có người khác chăm. Cái tiện thứ hai, rất bự, là mình có tiền bỏ túi mỗi tháng, khỏi cần làm lụng chi cho cực thân, khỏi đổ mồ hôi thì không còn lý do để tắm. Cái tiện thứ ba, phải nói là cực kỳ đại tiện, là dùng tiền đó để phải quấy với đám chiến hữu.
Nói là làm, anh Tươi đem nhà cho mướn quách, từ đó về sau êm như ru. Sáng chiều đều có giọng nói của anh tại các chầu nhậu.
Các bạn thắc mắc rồi thì tối đến anh Tươi ngủ ở đâu? Đừng lo, anh ta đã sắp xếp đâu ra đó: đến ở đậu nhà thằng em.
Anh Tươi thì nhỏ con (cao khoảng 1m53, nặng chừng 45kg, 47 tuổi), thì đâu có tốn bao nhiêu chỗ để ngả lưng? Vì vậy anh về ở với vợ chồng thằng em. Được chừng nửa năm, rồi anh dọn nhà. Dọn tới gần chỗ tôi ở, nên tôi mới biết tên và biết mặt anh Tươi.
Lý do tại sao anh dọn nhà à? Tôi nghe cô em dâu phân trần với hàng xóm là tại ảnh không chịu tắm.
Ngày gửi: 15/12/2009 20:33
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 16/12/2009 01:32
Ngày gửi: 17/12/2009 02:01
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Thanh Ngọc vào 06/04/2011 06:41
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 17/12/2009 02:17
Ngày gửi: 17/12/2009 06:55
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Thanh Ngọc vào 06/04/2011 06:42
Nhặt lá mùa xưa
Ngày gửi: 17/12/2009 08:19
Ngày gửi: 19/12/2009 22:50
Nguyệt Thu đã viết:Trăng cười tếch tác vui ghê
@Shrek: Món quà Noel lộng lẫy quá! Tuyệt vời!
NT xin thay mặt cho toàn thể gia quyến , cùng "người thuơng" xin chân thành cảm ơn Shrek và cũng xin chúc Shrek và gia đình nội, ngoại hai bên, bà xã thân yêu của Shrek một mùa Noel ấm áp, an lành, hạnh phúc!
T.B: Không có tài để vẽ lên đây một cái gì để tặng lại bạn, thôi thì:
Noel thì đã cận kề
Trời buồn lại rót mưa về Huế đây
Có mưa, thôi chỉ góc này
Để cho nơi khác nắng đầy đặn hơn!
Cảm ơn Shrek nhiều nhiều nhé!
Ngày gửi: 19/12/2009 23:00
Thanh Ngọc đã viết:Hic. Chắc "bể lỗ mũi" mà chít thui... Thanks Thanh Ngọc! Mời bạn ghé Shrek uống trà thơm nhé!
@ Chị Nguyệt Thu ,Chằn tinh Shrek :Món quà thật tuyệt.Nhưng em muốn nói về người tặng quà kìa.Hồi đầu em nhìn avatar thấy sợ sợ. Sau xem năm sinh và đọc bài viết thấy sự hiểu biết của Chằn thật sâu rộng ở mọi thể loại,nhất là thơ đường lại giỏi cả photoshop và giờ lại rất lãng mạn nữa.Người già nào mà vừa hiểu biết thâm hậu dư ba vừa hiện đại lại lãng mạn như Chằn là ...quý hiếm phải không chị?.Cảm ơn Chằn đã cho mọi người trong thi viện có những phút thật dễ chịu trong mùa noel lạnh buốt này!
Trang trong tổng số 12 trang (117 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [6] [7] [8] [9] [10] [11] [12] ›Trang sau »Trang cuối