Trang trong tổng số 25 trang (242 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Hoa Xuyên Tuyết đã viết:
Lời một viên đá xanh rêu

Tôi là một viên đá. Viên đá xù xì góc cạnh. Người ta xúc tôi ở bờ sông mang về cái mảnh vườn hoang này. Nơi đây, họ đang định xây một ngôi đền. Không hiểu ngôi đền thờ vị thần nào nữa, nhưng mà lũ đá sỏi chung quanh tôi có vẻ hồi hộp lắm. Chúng tranh cãi với nhau xem đứa nào được đặt làm móng, đứa nào được đặt làm nền, đứa nào thì làm tường và mái. Ôi, nhìn bọn chúng xôn xao mà tôi cũng nao lòng. Chạnh lòng nữa. Tôi nhìn lại mình: gai góc quá. Đã không tròn trịa lại còn có mảng xám nâu, mảng xanh rêu loang lổ. Là bởi con sông quê hương của tôi, cứ mỗi mùa nước lớn lại dâng lụt tràn bờ… Tôi cố lắm mới trụ lại được là may lắm rồi, làm sao mà xinh đẹp, sáng sủa như người… Những viên đá được đem từ nơi xa về, hình như ở một chân núi nào đó, mang đẫm hơi gió mặn mòi của biển cả. Chúng lấp lánh sáng dưới nắng, một thứ ánh sáng rất kỳ diệu, như là không phải ánh mặt trời hắt vào, mà tự chúng sáng lên… Có những viên đá…Cũng xù xì như tôi, nhưng lạ lắm, chúng mịn một màu nâu sáng khiến cái vẻ xù xì của chúng lại thật sự dễ chịu. Hình như người ta gọi đó là đá Chàm… Tôi thấy tủi thân, những muốn lăn vào một góc vườn mà khóc, mà vùi mình dưới đất đen, để người ta quên tôi đi. Tôi không xứng đáng được làm một phần nhỏ của ngôi đền thiêng này.

Nhưng rồi, tôi không lăn đi đâu được bởi người tôi quá góc cạnh. Và người ta đã xúc tôi lên cùng với tất thảy các chúng bạn, bắt đầu công việc xây đền… Ngày qua nhanh. Ngôi đền mới đã xây xong. Ngôi đền có những màu sắc hài hòa: những mảng sáng xen lẫn với nâu xù xì, lại có những ánh xanh của rêu phong đá cổ.  Chung quanh đền, hoa nở rộ, ong bướm dập dìu… Rồi ngôi đền mở cửa đón khách thập phương.. Tôi nằm ở bên trái đền, vui sướng đến run lên khi cảm nhận được ánh mắt của một người âu yếm nhìn mình. Ánh mắt ấy vừa như ngưỡng mộ, thành kính, vừa như dịu dàng thương mến đến xôn xao…

Tôi chợt hiểu ra rằng, tôi đã đẹp hơn, sáng hơn, có giá trị hơn so với khi tôi nằm âm thầm bên bờ sông gió lốc… Tôi hạnh phúc quá!

Phải rồi, một hòn đá như tôi đây.. đã trở nên cao quý hơn khi là hòn đá của một Ngôi Đền!

HXT, Thi viện, 18/7/2007. Nhân ngày sinh một người bạn.


Câu chuyện này tôi viết vì nhớ đến một câu nói của nhà văn người Nga “Tình bạn chỉ có ý nghĩa khi cùng nhau làm việc gì đó, cũng như hòn đá chỉ có ý nghĩa khi là hòn đá của một Ngôi Đền”

Có thể tôi đã so sánh khập khiễng khi ví Thi Viện là một Ngôi Đền, cũng như mình là hòn đá.. nhưng sâu xa.. tôi có cảm giác mình y như một hòn đá u buồn lúci bước vào Vườn Thơ với ngôi đền Thơ được xây từ những viên đá nhỏ do một chú Bướm cần mẫn xây nên, khi ấy tôi đang có nhiều tâm sự buồn phiền mà chẳng trút ra đươc cho ai. Giờ tôi đã trở nên sống có ý nghĩa hơn, tin người hơn, yêu đời hơn, cả yêu… bản thân mình hơn nữa!  Nói thì to tát, nhưng nơi này là nơi đã cho tôi những niềm vui nhỏ, rất rất nhỏ. Cộng tất cả những cái rất rất nhỏ ấy.. tôi được một cuộc sống có say mê, có bạn bè, cho dù chỉ là trên mạng ảo.

Cảm ơn Thi Viện và người bạn cần mẫn đáng yêu. Tôi muốn nói lời cảm ơn này đúng vào ngày hôm nay, 18–7– 2007, một ngày của riêng bạn ấy.

Bài viết này hay quá!
Tớ không biết phải bình luận thế nào? Đúng vậy! Mỗi chúng ta là một hòn đá, một viên sỏi... Nhưng chúng ta đã và đang góp phần làm cho cuộc đời này tươi đẹp hơn cho bạn, cho mọi người và cho chính mình.
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Nhân dịp này, mình nhắc đến một người.. một thành viên rất có ý nghĩa đối với mình, là Lê Chi. Lê Chi và Vết Ngọc là hai bạn đầu tiên trò chuyện với mình trong này, cho mình cảm giác ấm áp đúng vào những giây phút chông chênh nhất của cuộc đời hi hi, nói hơi to chuyện, nhưng nó là thế!

Nhân ngày.. SN Điệp Luyến Hoa, ... xin cảm ơn.. Lê Chi và Vết Ngọc! :P
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

@Lão Gàn: cảm ơn lão.. Lão cứ khen là tớ cứ thấy ... lâng lâng nhé :P... Lão là một trong những viên đá đẹp mà tớ cứ nhìn thấy lại.. thấy xấu hổ vì mình rêu phong và góc cạnh đấy he he :P
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Cammy đã viết:
Em cảm ơn mọi người
Cảm ơn anh Điệp đã lập ra Thi viện
Cảm ơn anh HPL đã cho em biết để dừng chân tại nơi này
Cảm ơn chị NT, chị Quỳnh đã luôn luôn coi em như một Cammy "bé bỏng"
Cảm ơn chị HXT đã coi em như em của chị
Cảm ơn anh Viễn khách, anh Biển Nhớ...
Cảm ơn các chú các bác, các em...
Cảm ơn tất cả mọi người...
Cảm ơn Thi viện...

Lão đã dắt tay em đi qua những con sông, những ngọn núi, vượt qua bao trở ngại em vẫn cố chạy theo lão chảnh vừa gàn vừa hâm.
Lão cứ tưởng rằng sẽ dắt em đi xa hơn nữa, vượt qua biển cả đại dương, không ngờ đến nơi đây em lại biến thành "viên bích ngọc của ngôi đền"...
Hì...
Nghe cứ như là 9X tán nhau ấy nhỉ?

CHÚC MỌI NGƯỜI VUI VẺ! Nhân sinh nhật bạn của tôi, bạn của chúng ta!
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Phong Lan

Biển nhớ đã viết:
... Một diễn đàn không ồn ào huyên náo không sôi động, không đa dạng phong phú như các diễn đàn khác ...
Thi Viện, ngày 18 tháng 7 năm 2007.

Đúng vậy, không ồn ào náo nhiệt. Có lẽ đây là chủ ý của Điệp, một sự cố tình để... sàng lọc những "tấm lòng" chăng?
Có ai còn nhớ kẻ xích lô
Lãng mạng phong lưu thích đưa đò
Tóc bạc râu dài chừ thấm mệt
Nhìn thấy cháu đẹp chẳng dám ho ... he ... he
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Biển nhớ đã viết:

Thi Viện, nơi mà những người bạn xa lạ nó chưa từng biết mặt, đến cả cái tên cũng không biết rõ, cũng như tính cách cũng không mấy hiểu… vậy mà ở bên những người bạn ấy nó thấy thật dễ chịu với những niềm vui ấm áp, những sẻ chia những trò chuyện trao đổi chân tình, những tranh luận, những vui đùa… đã gắn bó nó hơn, nó yêu mến và quí trọng những người bạn mới (cả những người bạn mà nó chưa từng trò chuyện) đã mang lại niềm vui thú vị. Mạng ảo không phải là thực nhưng lại rất thật và gần gũi.


Chúc mừng sinh nhật Điệp Luyến Hoa, Chúc bạn thành công trong cuộc sống và sự nghiệp.

Thi Viện, ngày 18 tháng 7 năm 2007.
Biển nhớ ơi, tớ đọc những dòng này, cảm động quá.
Nếu có thể, cũng xin cảm ơn BN và VK nữa... Vì có bạn ở đây...
Nhân ngày sinh của ĐLH, mình tranh thủ cảm ơn nhiều người, nhỉ?
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyệt Thu

Thật nhiều cảm xúc ở đây...Đọc những lời sẻ san giữa bạn bè như thế này thật khó mà trở ra, không ghi lại một vài dòng cảm nhận vào đây!

Ở một topic nào đó, hình như đã có lần mình nhắc đến chuyện tình cờ "rẽ vào" Thi viện. Đó là lúc lang thang tìm để hiểu thêm một câu thơ cổ. Rồi cái dòng " Thi thành thảo thụ giai thiên cổ" thu hút mình, một số avatar hình tranh thủy mặc của một số thành viên diễn đàn làm mình tò mò...Cả cái câu ghi trên avatar của Điệp Luyến Hoa nữa: " Con chim bạt gió lạc loài kêu thương". Có cái gì đó làm mình như bắt gặp chính mình ở đây vậy, thế là đăng ký làm thành viên và rồi "ở lại".
Mỗi người đến với diễn đàn bằng nhiều cách khác nhau. Có người thấy " thích hợp" để rồi gắn bó. Có người thấy không vui nên đã rời đi...Đó cũng là lẽ tự nhiên, thường tình trong thế giới ảo. Như tôi cũng đã đến một vài diễn đàn chỉ để làm khách lạ và lặng lẽ đến, lặng lẽ đi. Cũng có nơi chốn đôi khi muốn rời đi mà cũng không đành, không phải vì đó là một diễn đàn hay, có nhiều điều thú vị, mà chỉ đơn giản bởi vì đó là nơi tôi tìm thấy niềm vui trong những ngày buồn...
Nói diễn đàn của Thi viện có sức hấp dẫn và lôi cuốn hơn hẳn các diễn đàn khác chắc chắn là không đúng đâu, thậm chí, như các bạn vừa tâm sự trên đây: diễn đàn của Thi viện nhỏ, người tham gia chưa nhiều, các chức năng cũng chưa thật đầy đủ, giao diện lại khá...hiền lành! :D nhưng bù lại, nơi này có được cái không khí thân tình, gần gũi và nếu nói thêm: "ấm cúng" cũng không sai!:). Có lẽ đây là điều mà nhiều thành viên chúng ta đều cảm nhận được...Mong rằng, Thi viện - cùng với diễn đàn của Thi viện- sẽ mãi là một nơi chốn thân quen, mang đén nhiều niềm vui cho mọi người.:)
"Hương Giang nhất phiến nguyệt
Kim cổ hứa đa sầu"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoàng Linh

MỘT KỶ NIỆM VỚI ĐIỆP LUYẾN HOA (ĐLH)

Phải nói ngay là, dĩ nhiên, trước đây tôi không quen, mà cũng chả biết ĐLH.

Gần gần đây, biết tới Thi Viện (TV) do một người bạn giới thiệu, và tham gia TV với đôi chút "vụ lợi" (như đã "trình bày" ở một dịp khác :)), tôi mới được biết đến cái tên ĐLH. Nghe thấy đẹp (từng từ từng chữ một) và... rất ư là quyến rũ, hấp dẫn và nữ tính vô cùng. Và cái chính là, tôi không tài nào nhớ ra là đã gặp cái tên đó ở đâu, chỉ nhớ mang máng là từ lâu lắm rồi...

Trí nhớ của tôi rất tồi, đọc gì không mấy khi nhớ (thuộc lòng), mà thường chỉ biết cái gì ở đâu, khi cần thì tra cứu. Vụ ĐLH này, thấy quen quen, nhưng chưa đến mức bức bách nên tôi chưa phải dụng đến "anh" google. Mà cứ tự vắt óc để thử trí nhớ của mình, như một môn thể thao vậy. Nhưng nghĩ hoài không ra!

Một hôm, ra chợ trời của dân Việt bên này, tự nhiên tôi nổi hứng bất tử sà vào hàng thuê sách. Lâu lắm không "nghiền" chưởng Kim Dung rồi! Lật lật vài trang đầu cuốn "Thần Điêu Hiệp Lữ", bản dịch mới của Lê Khánh Trường. Thì đây rồi, đích thị là y, ĐLH!!! Vào đúng lúc bầu không khí dần nóng lên vì sự hiện diện của "Xích Luyện Tiên Tử" Lý Mạc Sầu thì đâu đó, văng vẳng trong gió lời ca: "Phong nguyệt vô tình nhân ám hoán - Cựu du như mộng không trường đoạn" (Trăng gió vô tình người đổi dạ - Dấu xưa như mộng nát tan lòng…)

Một trong số những bài từ ĐLH của Âu Dương Tu!

Cái phát hiện rất vớ vẩn, mà bất cứ ai thạo cổ thi Tàu ắt phải nằm lòng, nhưng với tôi thì to nhớn lắm, và tự nhiên nó dấy lên trong tôi một niềm vui khôn tả. Có những từ ngữ, những khái niệm đã có trong mình từ hàng chục năm... mình vẫn biết nó lởn vởn ở đâu đấy, mà đôi khi, chỉ nhờ một ngẫu nhiên, mới mò lại ra được ý nghĩa đích thực nó! Mà cái ngẫu nhiên ấy, lắm khi rất vu vơ, chẳng hạn, thông qua một pho... truyện chưởng nơi chợ giời xứ người!

Vài dòng lẩn thẩn, không đầu cũng chả đuôi, chẳng qua để mừng sinh nhật bạn ĐLH - Đào Trung Kiên (mà tôi cũng ngẫu nhiên mới biết được và nhằm đúng hôm nay, khi Budapest phá kỷ lục về nóng đã có từ hàng trăm năm - 40 độ C!) Cám ơn ĐLH, với sự cố gắng thầm lặng, đã làm nên một sân chơi trang nhã mà đầm ấm cho tất cả, mà tôi, đôi khi cũng xin được lảng vảng góp phần...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Xuyên Tuyết

Bài này của anh Linh đọc hay quá... Một cảm nhận về ĐLH, rất riêng... nhưng cũng không kém phần sâu sắc... Mà em thích nhất câu "..tôi mới được biết đến cái tên ĐLH. Nghe thấy đẹp (từng từ từng chữ một) và... rất ư là quyến rũ, hấp dẫn và nữ tính vô cùng.."
Hí hí hí, hay quá là hay! :P


Nhân đây, mình gửi lên một bài này có liên quan đến chú Điệp. Bài này mình đọc lâu rồi, hôm nay anh Linh lại cung cấp lại cho, mình đưa lên cho mọi người cùng ngắm chú Điệp nhà mình nhé ;))

ĐIỆP LUYẾN HOA VÀ WEBSITE CỔ THI

Trong một đêm mưa rỉ rách của Hà Nội mùa thu, tôi chợt nhớ đến câu thơ “Tịch mịch u trái lý/ Chung tiêu thính vũ thanh/...” trong bài Thính Vũ của Nguyễn Trãi.

Sẵn đang dạo trên Net, tôi thử tìm bài thơ đó trong Google. Kết quả dẫn tôi đến một website thật lạ mang tên Thi Viện. Và bài thơ tôi cần tìm có đầy đủ cả chữ Hán, Nôm và Việt nằm trong Thi Viện- một website cá nhân của Đào Trung Kiên.
http://www.dep.com.vn/modules.php?name=News&file=article&sid=987
"Xin anh đừng hỏi vì sao
Tên anh em để lẫn vào trong thơ..."
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vanachi

Anh Linh phát hiện ra bài ĐLH đó mà em ĐLH cũng ko biết. Đùa vậy thôi, những bài tên ĐLH rất nhiều, riêng Âu Dương Tu chắc cũng phải vài chục bài cùng điệu này. Về Lý Mạc Sầu thì em rất thích bài "Hỏi thế gian tình là gì" ấy, bài này nàng ta hay hát, chắc ai đọc truyện này cũng ko quên.

Nick ĐLH này đã từng bị rất nhiều người chê là sến, dặt dẹo,... may mà chưa bị ai gọi là chị như bác Hoa Phong Lan :D
Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 25 trang (242 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối