☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 26/03/2019 19:54, số lượt xem: 22 Để tôi tặng em bài thơ “tôi cafe” Một giọt của những chiều lặng lẽ giọt của đất trời, của ngày xưa em nhé giọt của cuối cùng và giọt của đã qua
vẫn dư vị mặn đồng đôi chút đã xa lối cũ ngày xưa hơn một lần lỡ hẹn người sai đường, ta sai giờ, hay vì sao lạc lối để tuổi trẻ đa mang vứt tận đến bây giờ
vậy mà tôi không kịp tặng em một vần thơ để giọt cafe vỡ tan mảnh tình xưa non dại trái đất tuy tròn nhưng hai ta vội quá để đến cuối cùng rồi cũng chỉ lạc nhau
rồi nắng sẽ tắt rồi mây sẽ bạt màu “tuyết rơi mùa hè” đã từng quên em nhỉ là đời thường của từng đêm trăn trở của lạc loài khi bước lại quán quen
vậy mà giọt cafe không buồn rớt dưới ánh đèn em có đưa tay theo người chụp vội ly cafe bao đời vẫn thế ngọt hay đắng thì phải tại đường đâu anh.
|