13.00
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại
1 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 08/10/2006 19:12

- Mai rời hậu cứ tôi đi
Ơi căn hầm đất, nói gì đêm nay
- Mùi mồ hôi, mùi rễ cây
Mặn nồng sẽ kể với người đến sau

Ngã ba, ngã bảy về đâu
Cái ngáng làm cớ cho nhau chuyện trò
Ngọn đèn bọc trong ống bơ
Cho em mờ tỏ đến giờ trong tôi

Bài ca nghe chẳng rõ lời
Bao nhiêu gió thổi giữa tôi với mình
Xa rừng bẻ một cành xanh
Buồn vui nặng cả tay anh khó cầm

Con đường qua tháng, qua năm
Núi đau lở đá, rừng bầm tận cây
Vai gùi bước xốp trong mây
Ta đi làm những mặt trời của nhau

Tổng đài khuất dưới thung sâu
Bao nhiêu phấp phỏng bắt đầu từ em
Bắt đầu từ một cánh tem
Sao mai chốt đỉnh trăng đêm mại dần

Muỗi bay tối một góc rừng
Lần theo muỗi gặp chùm sung, gặp người
Ngọt bùi dăm quả chia đôi
Cái nghèo cái khó cho tôi gặp mình

Nắng mưa gặp tán đùng đình
Bàn tay sốt rét gặp cành dâu ta
Một lèn, một dốc, một xa
Gặp cây vịn lại gặp nhà nghỉ chân

Trước tôi lửa đỏ bao lần
Sau tôi ai nữa quây quần quanh đây
áo nào sẽ vắt lên dây
Võng nào buộc gió cho cây tròng trành

Có rừng suốt cuộc chiến tranh
Cái đêm đuổi cọp cũng thành tâm tư
Cái hầm, cái bậc sẽ hư
Lòng tôi mắc nợ chiến khu một đời

Núi cao cho thác đổ hồi
Trường Sơn dài rộng cho tôi mặn mà
Xe thồ vành hỏng tháo ra
Còn lăn theo suốt đời ta đời mình

***

Ngày mai chúng mình tiến về thành phố
Mọi vui buồn không còn lá rừng che
Không còn cánh đồi chắn gió cho ta
Ta kéo áo khum tay mà châm thuốc
Ta sẽ loay hoay thổi nấu giữa trời
Giấu được khói thì chính ta bị lộ
Lúc leo dốc ta vẫn thèm đường nhựa
Vượt đường rồi chân lại phồng ra
Nhà đông hơn, người cũng đông hơn
Giường chiếu sẵn lại nhiều khi khó ngủ
Tiếng thạch sùng - tiểu đội bấm chân nhau

Đồng Bằng
Đồng Bằng
Ta vẫn khát khao
Ta vẫn đợi những gian nan trận cuối
Nước da ta thiếu máu gọi Người
Quần áo ta ẩm mốc gọi Người
Khi ta bò lên giữ một gốc sim
ấy là khi ta nghe Người giục giã
Khi ta đốt lên đống lửa
Những bãi rễ cây lại nhắc về Người
Để có một Đồng Bằng trước mặt
Chúng ta lên rừng mười tám đôi mươi

Đêm nay chúng nó kéo nhau đi gài mìn ven lộ
Chúng nó đổ quân lùng giáp vùng ven
Chúng làm sao ngăn được các sư đoàn
Về với đất đã nuôi mình vạm vỡ

Trận đánh sẽ bắt đầu từ phía sau cánh cửa
Có dấu vôi mẹ quệt lúc ăn trầu
Ta chèo lên ngọn dừa dựng chòi quan sát
Cửa hầm thông ra sáu bậc cầu ao

Những sơ đồ chị gói làm nhân bánh
Giặc hành quân: nhìn khăn mẹ trên đầu

Tiếng trẻ báo yên, tiếng gà báo động
Tiếng dế im báo giặc đi rình
Mạng nhện rách báo trận càn chưa dứt
Ta truy lùng hang ổ lũ tàn quân

Ta lại có Trường Sơn dài rộng ở trong vườn.